Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1174
Chương: Một Cái Hồ Lô Lớn
Ngũ Linh trong Ngũ Linh Thần Kiếm từ khi sinh ra đến nay vẫn chờ đợi, chờ đợi Tiên Thiên Ngũ Hành thể.
Ngày hôm nay rốt cục đợi được, cho nên mới sẽ chủ động.
Võ giả muốn tìm được một thanh kiếm phù hợp mình, Kiếm Linh cũng hi vọng tìm được võ giả có thể kích phát mình hoàn mỹ.
Hưu!
Linh hồn dung nhập, Vân Phi Dương cùng Kiếm Linh thành lập chủ tớ khế ước, phối hợp vẻn vẹn nửa canh giờ đã nhẹ nhõm ký kết.
– Chủ nhân!
Ngũ Linh hưng phấn nói.
– Nhanh rút kiếm, mang ta đi giết người đi, ta bức thiết chiến đấu, thể nghiệm cảm giác Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính rót vào thân kiếm a!
Vân Phi Dương giật giật khóe miệng.
Tiểu gia hỏa này rất hiếu chiến cũng rất hợp khẩu vị của mình.
Keng!
Hắn chộp vào chuôi kiếm, Thần Kiếm ra khỏi vỏ, lấp lóe kiếm quang mang theo thuộc tính ngũ hành nồng đậm.
Chỉ vừa thành công chưởng khống Ngũ Linh Thần Kiếm, không có rót vào thuộc tính kích phát, Vân Phi Dương cũng cảm giác thuận buồm xuôi gió.
– Có kiếm này, dù không bạo phát Chiến Thần Hồn Thể Tam Biến, không vận dụng thần lực,cũng có thể đánh một trận với Thiên Tôn sơ kỳ!
Vân Phi Dương tự tin nói.
Hưu!
Khi nói chuyện, Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính trong đan điền tràn ra nhập vào Ngũ Linh Thần Kiếm, ngũ thải quang mang lấp lóe.
Ngũ Linh trong Kiếm Thể bị Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính kích phát, nhất thời phấn khởi.
– Thật thoải mái!
Vân Phi Dương cũng rất thoải mái.
Bởi vì kích phát Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính, mình và kiếm phù hợp cao tất sẽ phát huy uy lực càng mạnh.
Không sử dụng át chủ bài, hắn trảm giết Thiên Tôn sơ kỳ cũng dễ như trở bàn tay!
Thành công chưởng khống Ngũ Linh Thần Kiếm, thực lực Vân Phi Dương khẳng định đề bạt lớn.
Đương nhiên.
Hiện tại, hắn không có khả năng cầm kiếm đi giết người, chỉ có thể tra kiếm vào vỏ, bắt đầu ký kết khế ước cùng một chí bảo khác, Tử Ngọc Tiên Hồ.
Không giống Ngũ Linh Thần Kiếm, khí linh Tử Ngọc Tiên Hồ là một lão giả râu bạc trắng phiêu.
Vân Phi Dương vừa vào, đã nghe hắn mở miệng.
– Người trẻ tuổi, thực lực ngươi quá yếu, tạm thời không thể làm chủ nhân ta.
Lão nhân này có chút xem thường Vân Phi Dương giống Lôi Long trong Lôi Long Quyền Sáo lúc trước.
– Thật sao?
Vân Phi Dương cười nhạt một tiếng.
Hưu!
Đột nhiên, linh hồn lực cường đại cuốn tới, bao phủ lão giả tiên phong đạo cốt.
Khí linh kinh hãi.
Hắn có thể cảm giác được cường độ linh hồn lực bao phủ mình chí ít cũng phải Thiên Tôn hậu kỳ!
– Ngươi rõ ràng chỉ có Niết Bàn kỳ tầng năm, tại sao lại có linh hồn lực cường đại như vậy!
Vân Phi Dương cười nói.
– Hiện tại có thể làm chủ nhân ngươi không?
Khi nói chuyện, linh hồn lực tiến công, hiển nhiên mạnh mẽ kết chủ tớ khế ước.
Lão giả cũng có thể phát giác được, mình bị uy hϊế͙p͙, bất đắc dĩ nói.
– Có thể.
Đối mặt loại linh hồn lực cường đại này, phản kháng chỉ làmmình thống khổ.
Thỏa hiệp mới là lựa chọn sáng suốt.
Một phương diện khác, Vân Phi Dương có linh hồn lực cường đại mới được khí linh tán thành, có tư cách làm chủ nhân của hắn.
Bất quá.
Vì cảnh giới, Vân Phi Dương cùng Tiên Hồ khí linh ký kết khế ước trọn vẹn bảy tám ngày mới thành công.
Có Thiên giai sơ phẩm Ngũ Linh Thần Kiếm, Thiên giai cao phẩm Tử Ngọc Tiên Hồ, lực chiến đấu và phòng ngự Vân Phi Dương tăng vọt.
Còn về mạnh bao nhiêu, còn cần thực chiến mới có thể biết.
Bất quá, có thể khẳng định.
Có Thần Kiếm, Vân Phi Dương không bạo phát Thần lực và chiến kỹ gặp được cường giả Thiên Tôn như Đệ Ngũ Truy Mệnh không có Thiên giai chí bảo cũng có thể giết chết.
Nhận chủ xong.
Vân Phi Dương đặt tâm tư vào mảnh vỡ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm.
Mảnh vỡ thứ hai thuộc về đoạn thân kiếm.
– Còn thiếu bảy mảnh.
Vân Phi Dương nỉ non.
– Cũng không biết trong Kiếm Trủng còn hay không?
Lúc trước tại Kiếm Trủng, hắn cũng không có thăm dò toàn bộ, bởi vì phát giác được Vạn Thế đại lục gặp nạn, nên sớm rời đi.
– Sau khi lịch luyện Cửu Long Cấm Trận, nên tới tìm tòi hư thực, có lẽ có thể tìm được càng nhiều toái phiến.
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
Chí bảo nhận chủ hoàn tất, Vân Phi Dương không có dừng lại ở Phi Dương đại lục, mang theo Trầm Tiểu Vũ về đến Tiểu Thần Giới.
Hưu!
Vung tay lên, Tử Ngọc Tiên Hồ bay ra treo giữa không trung, trong nháy mắt hồ lô nhỏ bằng lòng bàn tay hóa thành mấy trượng.
Xoát.
Vân Phi Dương nhảy lên, hướng Trầm Tiểu Vũ phất phất tay, cười nói.
– Nha đầu, lên, ta mang ngươi đi hóng mát.
– Tốt lắm.
Trầm Tiểu Vũ nhảy lên.
Vân Phi Dương câu thông khí linh, nhìn về phía bầu trời, ý khí phong phát nói.
– Xuất phát!
Hưu!
Tử Ngọc Tiên Hồ hóa thành một đạo tử quang, chầm chậm bay hướng bầu trời.
Nói thật.
Cái tốc độ này rất chậm, dù Rõ Ràng cũng nhanh hơn nó rất nhiều!
Nhưng Vân Phi Dương biết, tác dụng Tử Ngọc Tiên Hồ chân chính chỉ được thể hiện trong hạo hãn vũ trụ!
Bởi vì, Tiểu Thần Giới bị không gian bích lũy và trọng lực ảnh hưởng, tốc độ sẽ giảm bớt nhiều.
Tiến vào vũ trụ không có trói buộc, Tử Ngọc Tiên Hồ mới có thể bật hết hỏa lực!
Đương nhiên.
Điều khiển Tử Ngọc Tiên Hồ phi hành trong vị diện rất có phong cách!
Hưu!
Màu tím xẹt qua, tràn ngập bầu trời, thật lâu chưa tiêu, để người nhìn phát khiếp.
– Đó là cái gì?!
– Một hồ lô lớn?
Tử Ngọc Tiên Lộ bay qua thành trì, khiến cho rất nhiều võ giả trừng to mắt.
– Khí tức thật mạnh, đây tuyệt đối là Thiên giai chí bảo!
Một võ giả Hóa Thần cảnh cả kinh hô.
– Thiên giai?!
– Trời ạ!
Rất nhiều võ giả hạ cấp nhìn hồ lô chầm chậm chạy, ánh mắt hiện ra vẻ hâm mộ.
ố ắ ố ể ấ ắĐối với bọn hắn, lúc còn sống có thể thấy Thiên giai chí bảo cũng là một loại may mắn!
– Hả?
Tên cường giả Hóa Thần cảnh kia thấy rõ phía trên hồ lô đứng một nam một nữ, cả kinh nói.
– Là Vân Phi Dương!
– Là hắn!
Càng nhiều người nhận ra Vân Phi Dương, ánh mắt phức tạp.
Lưỡng giới chi chiến vì hắn mà diễn ra, võ giả Tiểu Thần Giới nhục hắn, hận hắn.
Lưỡng giới chi chiến vì hắn sớm kết thúc, võ giả Tiểu Thần Giới kính hắn, sợ hắn.
Loại tâm tình phức tạp này để bọn hắn xoắn xuýt.
Đến cùng hận hắn.
Hay cảm kích hắn?
Vân Phi Dương mang Trầm Tiểu Vũ bay hơn nửa ngày chỉ cần đi ngang qua thành trì nào đó, định nhấc lên sóng to gió lớn.
– Đáng giận!
Thông qua màn sáng, nhìn Vân Phi Dương nghênh ngang phi hành tại vị diện của mình, Tiểu Thần Chủ giận không nhịn nổi.
Không có cách nào.
Chỉ có thể nhìn.
Không nói có hạn định trăm năm ước hẹn, riêng có Trầm Tiểu Vũ bồi tiếp, hắn cũng không dám động thủ.
Mà điều này.
Không thể nghi ngờ rất thống khổ.
Đáng tiếc Vân Phi Dương cũng không biết, mình phi hành rêu rao sẽ để cho Tiểu Thần Chủ giận, lại không có cách nào khó xử mình.
Nếu không nhất định sẽ không dừng lại, nhất định sẽ bay ba năm năm năm!
– Nha đầu.
Rơi vào một mảnh khu vực trống trải, Vân Phi Dương thu hồi Tử Ngọc Tiên Hồ, nói.
– Mang ta đi Trầm gia các người đi.