Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1172
Chương: Trao Đổi Đồng Giá
Ngũ Linh Thần Kiếm ra khỏi vỏ, thuộc tính ngũ hành nồng đậm phun trào bao phủ cả căn phòng.
Loại khí tức này bắt nguồn từ Tiên Thiên Ngũ Linh thạch, cho nên còn tinh khiết hơn bất kỳ thuộc tính ngũ hành gì!
Nhưng.
Chỉ là bản thân kiếm phát tán.
Nếu như Vân Phi Dương nhận chủ, được hắn kích phát, tất có thể phát ra khí tức mạnh hơn, tinh thuần hơn!
– Hảo kiếm, hảo kiếm.
Vân Phi Dương cười to.
Ngũ Linh Thần Kiếm rất thích hợp hắn.
Mà hắn cũng tin tưởng, một khi triệt để nhận chủ, dung hợp thể nội, khẳng định vượt qua tất cả vũ khí Thiên giai trung phẩm khác.
Theo lý luận.
Vũ khí có phẩm chất càng cao, uy lực sẽ càng mạnh, nhưng càng thiên về việc có xứng phối với chủ nhân hay không.
Nói thí dụ như một võ giả Hỏa hệ, nếu như phân phối một thanh vũ khí Thiên giai cao phẩm Băng hệ, khẳng định bi kịch.
ắ ắ ể ố ầ ế ể ềVân Phi Dương nắm giữ Ngũ Linh thuộc tính, nắm giữ Tiên Thiên Ngũ Hành thể, tuyệt đối hoàn mỹ cùng Ngũ Linh Thần Kiếm cũng có thể kích phát ra đại tiềm lực!
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi.
– Vân thúc, ngươi cười lộ ra vẻ mặt thật tiện.
Vân Phi Dương nhất thời im lặng.
Hắn nhìn chưởng quỹ, cười nói.
– Tiền bối, ta muốn chuôi Ngũ Linh Thần Kiếm này.
Chưởng quỹ vừa cười vừa nói.
– Tiểu hữu có 30 ngàn điểm công lao, khấu trừ 20 ngàn còn lại 10 ngàn, có thể lại chọn vật khác.
– Ừm.
Vân Phi Dương gật đầu.
Có Thiên giai binh khí tiện tay, hắn cân nhắc đến Thiên giai chí bảo, dù sao thì Cửu Tôn Tháp thu trước đây không lâu đã có chút hư hao.
Đúng.
Tâm niệm Vân Phi Dương câu thông Trung Thiên Tôn, hỏi.
– Cửu Tôn Tháp lấy tài liệu gì sáng tạo?
Trung Thiên Tôn đáp.
– Chủ nhân, Cửu Tôn Tháp lấy Tinh Vẫn Thạch luyện chế thành.
Vân Phi Dương ghi trong lòng, mở miệng dò hỏi.
– Tiền bối, công huân phòng có Tinh Vẫn Thạch không?
– Tinh Vẫn Thạch?
Chưởng quỹ hơi hơi trầm ngâm, tiếp theo lắc đầu.
– Khoáng thạch rác rưởi như thế, Công Huân Các không thu nhận.
Khóe miệng Vân Phi Dương co giật.
Loại Thiên giai chí bảo có thể công có thể thủ như Cửu Tôn Tháp mà dùng tài liệu rác rưởi luyện chế ư.
Vân Phi Dương có chỗ không biết.
Tinh Vẫn Thạch xác thực không tính quá cao, dựa theo phẩm giai để tính, chỉ xen vào giữa Thiên giai và Địa giai cao phẩm.
Cửu Tôn Tháp sở dĩ mạnh, không phải bởi vì thân tháp mà bởi vì chín khí linh Thiên Tôn.
Xem ra, chỉ có thể lựa chọn chọn lựa phòng ngự chí bảo khoảng 10 ngàn công huân.
Vân Phi Dương tạm thời bỏ ý nghĩ tu sửa Cửu Tôn Tháp.
Trong phòng có không ít Thiên giai cao phẩm chí bảo, nhưng giá cả từ 20 ngàn đến 50 ngàn.
Vân Phi Dương chỉ còn lại 10 ngàn điểm công lao, mua không nổi, chỉ có thể tìm Thiên giai sơ phẩm giá trị vạn điểm.
Nói thật.
Hắn nhìn trúng rất nhiều chí bảo không tệ, muốn thuận tay trộm đi, nhưng có chưởng quỹ ở hiện trường nên không dám ra tay.
Tại Đông Lăng Học Phủ, tại Lâm gia Vũ Kỹ Các, Vân Phi Dương ưa thích mượn gió bẻ măng, nhưng tại Công Huân Các, dù chưởng quỹ không ở đó, hắn muốn trộm cũng trộm không được.
Bởi vì bên trong Công Huân Các đều có tiên thức của Tiên Đế bao phủ, không có cho phép, bất kỳ đồ vật gì cũng không thể lấy đi.
– Tìm, tìm.
Tìm tới sau cùng, Vân Phi Dương đặt ánh mắt tại một hồ lô màu tím, hai con ngươi lấp lóe tinh quang.
Đây là một kiện Thiên giai chí bảo cao phẩm, tên Tử Ngọc Tiên Hồ.
Căn cứ giới thiệu, vật này xuất từ Chân Vũ Thần Vực, không chỉ phòng ngự tốt, còn là một kiện phi hành chí bảo, có thể hoành độ vũ trụ!
Quan trọng hơn là.
Tiên Hồ bên trong có năng lực luyện hóa vạn vật, thu địch nhân vàp bên trong, qua bảy bảy bốn mươi chín ngày luyện hóa, hình thành năng lượng tinh thuần cung cấp người hấp thu.
Vân Phi Dương nhìn trúng, con ngươi nóng rực.
Nhưng thấy mấy chữ cần 50 ngàn điểm công lao đổi lấy, làm cho ánh mắt nóng rực cấp tốc lạnh ngắt, tiếp theo hiện ra mỉm cười đắng chát.
Đồ vật thì tốt.
Đáng tiếc, mình không có điểm công lao mua.
Uy.
Nhưng vào lúc này, Trầm Tiểu Vũ đi tới, lệch đầu ra, cười hì hì hỏi.
– Vân thúc, ngươi nhìn trúng Tử Ngọc Tiên Hồ này?
Vân Phi Dương tự giễu.
– Ta nhìn trúng cũng không có công huân mua.
– Ta có.
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Ngươi có?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Trầm Tiểu Vũ nhìn chưởng quỹ, nói.
– Uy, lão đầu, Công Huân Các của các ngươi có thể trao đổi đồng giá không?
– Trao đổi đồng giá?
Chưởng quỹ hơi hơi trầm ngâm, nói.
– Mặc dù không có quy định này, nhưng nếu như cô nương có thể cầm ra chí bảo có thể bằng Tử Ngọc Tiên Hồ cũng có thể đổi.
Xoát!
Trầm Tiểu Vũ vung tay lên, một khối thạch đầu trĩu nặng rơi vào dưới chân chưởng quỹ.
– Ngươi xem vật này có thể đổi Tử Ngọc Tiên Hồkhông?
Thạch đầu nặng chừng 50 cân, có chín loại màu sắc khác nhau, lấp lóe cửu thải quang mang bộc lộ ra khí tức cẩn trọng.
Mặc dù Vân Phi Dương không biết vật này nhưng từ khí tức có thể đoán, tuyệt không phải phàm phẩm thế tục!
Đâu chỉ không phải phàm phẩm thế tục.
Dù tại vạn giới cũng cực hiếm thấy!
Để chứng minh điều đó chúng ta nhìn thần sắc chưởng quỹ khi vừa thấy nó là biết, sắc mặt hắn đại biến, cả kinh hô.
– Cửu Thải Tiên Thạch!
– Hắc.
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Lão đầu, ngươi rất biết hàng.
Hai tay chưởng quỹ hơi run rẩy, trong ánh mắt đục ngầu lóe ra vẻ chấn kinh, hiển nhiên, không nghĩ tới lại nhìn thấy một khối Cửu Thải Tiên Thạch dùng để chế tạo Tiên khí như thế!
– Uy uy.
Trầm Tiểu Vũ không nhịn được nói.
– Chớ kinh ngạc, ta hỏi ngươi, có thể đổi hay không?
– Có thể, có thể, có thể!
Chưởng quỹ vội nói.
Trầm Tiểu Vũ còn thản nhiên nói.
– Ngươi hẳn phải biết, đây chính là vật thiết yếu chế tạo Tiên khí, chỉ có thể đổi một cái Thiên giai chí bảo cao phẩm sao?
– Cái kia…… không thể.
Chưởng quỹ tỉnh táo lại, chân thành nói.
– Cô nương, khối Cửu Thải Tiên Thạch này có thể đổi lấy 10 vạn điểm công lao.
– 100 ngàn?
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
Mấy chục cân thạch đầu vậy mà có thể trực tiếp đổi lấy hai Thiên giai chí bảo cao giai, thực có chút bưu hãn.
– 100 ngàn a?
Trầm Tiểu Vũ còn có chút bất mãn.
– Hơi ít.
Khóe miệng chưởng quỹ hơi rút.
– Cô nương, đã không ít.
Hắn nói giá cả rất công đạo, cũng không dám hố nữ oa trên thân bao phủ Tiên Đế khí này.
– Tốt thôi.
ầ ể ồ ầ ếTrầm Tiểu Vũ chỉ Tử Ngọc Tiên Hồ và Hiên Viên Thần Kiếm.
– Lấy hai cái này.
Lúc Vân Phi Dương chọn bảo vật, Trầm Tiểu Vũ không nói chuyện, nhưng thủy chung lưu ý ánh mắt hắn.
Cho nên biết hắn nhìn trúng Hiên Viên Thần Kiếm, nhưng không có công huân mua, chỉ có thể hạ thấp yêu cầu chọn Ngũ Linh Thần Kiếm.
– Nha đầu.
Vân Phi Dương nói.
– Cửu Thải Tiên Thạch này của cô rất trân quý, hay tự mình giữ lại đi.
Đồ vật của mình, hắn có thể sẽ đổi, nhưng đồ vật của Trầm Tiểu Vũ, khẳng định không có ý đổi.
– Ta cũng không luyện khí, giữ lấy cũng chỉ để bài trí.
Trầm Tiểu Vũ cười nói.
– Không bằng cho Vân thúc đổi hai kiện Thiên giai cao phẩm chí bảo.
Vân Phi Dương rất cảm động.
Vừa muốn nói chuyện lại nghe chưởng quỹ nói.
– Cô nương, Vân tiểu hữu nắm giữ Tiên Thiên Ngũ Hành thể, cầm Ngũ Linh Thần Kiếm, có thể phát huy hiệu quả lớn nhất, lại mua một Hiên Viên Thần Kiếm có chút hơi thừa.
– Không dư thừa.
Trầm Tiểu Vũ nói.
– Tay trái cầm Ngũ Linh Thần Kiếm, tay phải cầm Hiên Viên Thần Kiếm, vừa vặn.
Khóe miệng chưởng quỹ kịch liệt run rẩy.
Thật như nàng nói, hai tay đều nắm một thanh Thiên giai vũ khí, tuyệt đối có thể hâm mộ chết võ giả Chư Giới.
– Cô nương.
Chưởng quỹ nói.
– Ý lão hủ là có thể dùng 50 ngàn công huân tiêu vào vũ khí càng có giá trị khác.
– Còn có vũ khí gì mạnh hơn Hiên Viên Thần Kiếm?
Trầm Tiểu Vũ hỏi.
– Có.
– Cái gì?
Thần sắc chưởng quỹ ngưng trọng nói.
– Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm do Hỗn Nguyên Khí ngưng luyện đến từ Thần Giới đã vẫn lạc!