Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1136
Chương: Toàn Diện Tái Tạo Thái Hư Bạch Kim Chiến Giáp!
Lương Âm cảm động vội vàng triệu hoán Tâm hỏa ra, lần nữa bao phủ Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, sau đó hỏi.
– Huynh vừa mới nói là thật?
Vân Phi Dương cười đáp.
– Ta nói đùa.
…
Lương Âm hung hăng lườm hắn một cái.
– Đương nhiên.
Vân Phi Dương nói.
– Nếu như muội muốn tu luyện, đoạt bản nguyên một Giới cũng không thành vấn đề.
– Vẫn quên đi.
Lương Âm nói.
– Ta không hy vọng huynh trêu chọc càng nhiều phiền phức vì ta.
Nàng sẽ không đồng ý việc Vân Phi Dương đi đoạt bản nguyên Hỏa Viêm Diễm Giới.
Dù sao, như thế sẽ đắc tội cả một Giới.
– Không có việc gì.
Vân Phi Dương nói:
– Làm cho các nàng, coi như đắc tội tất cả mọi người cũng không sao.
Chỉ cần để cho nữ nhân mình vui vẻ, hắn chắc chắn dám đi đoạt bản nguyên của một Giới.
Quan trọng ở chỗ.
Thực lực Vân Phi Dương bây giờ không có cách đoạt bản nguyên một Giới cả.
Lương Âm nói:
– Vẫn chuyên chú luyện chế Thái Hư Thần Thạch đi.
– Ừm.
Vân Phi Dương đáp ứng.
Nhưng mà yên lặng nhớ Hỏa Viêm Diễm Giới trong lòng.
Tuy mình chưa có thực lực đi đoạt nhưng có thể theo nàng đi tu luyện.
…
Hô!
Địa Hỏa không ngừng đốt cháy.
Thái Hư Thần Thạch mới đầu rất ngoan cố nhưng theo thời gian chuyển dời, dần dần hòa tan.
Cuối cùng, trải qua chính chín tám mốt ngày, Thái Hư Thần Thạch triệt để bị hòa tan hóa thành tương dịch.
Cùng lúc đó.
Trải qua thời gian dài thối luyện, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp cũng đã đỏ bừng.
Liễu Nhu tính toán thời gian, lên tiếng.
– Để chiến giáp vào khuôn đúc.
Phía dưới, đã khắc hoạ khuôn đúc Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.
Xoát!
Tâm niệm Vân Phi Dương động, chiến giáp bị chưng đỏ bừng hoàn mỹ khảm vào trong khuôn đúc.
– Dung nhập tương dịch vào khuôn đúc.
Liễu Nhu ra lệnh.Vân Phi Dương thao túng tương dịch kéo tới khuôn đúc.
Hi ——
Chất lỏng sôi trào chảy xuống thuận theo khuôn đúc triệt để bao phủ Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.
Liễu Nhu nói:
– Dùng linh hồn và Thần lực của chàng thôi động tương dịch bao phủ chiến giáp, tiến hành tái tạo toàn diện.
– Ách?
Vân Phi Dương khẽ giật mình.
Hắn nghĩ chỉ sửa Thái Hư Bạch Kim chiến giáp, chỗ nào vỡ vụn, sửa chỗ đó thôi.
Nhưng Liễu Nhu nói muốn toàn diện tái tạo, cái này có chút so hơi quá.
– Còn đứng ngây đó làm gì.
Liễu Nhu thúc giục.
– Nhanh lên.
Vân Phi Dương vội vàng điều động linh hồn dung nhập khuôn đúc, vung tay lên, Thần lực phun trào.
Hô!
Linh hồn và Thần lực bao phủ, tương dịch Thái Hư Thần Thạch bị đè ép cuối cùng bao trùm một tầng mặt ngoài chiến giáp.
Liễu Nhu nói:
– Luyện chế bảy bảy bốn chín ngày mới được thu hồi linh hồn và Thần lực.
Đây là một quá trình khá dài.
Bởi vì Vân Phi Dương phải thủy chung động dùng linh hồn cùng Thần lực uẩn dục.
Như thế mới có thể để Thái Hư Bạch Kim chiến giáp được tái tạo toàn diện, cường độ phòng ngự không giảm.
Thậm chí mạnh hơn!
Dù sao, trong chín chín tám mốt ngày, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp tàn bại được tâm hỏa thối luyện cũng đã có bước nâng cao.
…
Sau bốn mươi chín ngày.
Tương dịch Thái Hư Thần Thạch mặt ngoài Thái Hư Bạch Kim chiến giáp triệt để dung nhập tựa như từng tầng vôi trắng.
– Có thể rồi.
Liễu Nhu nói.
Hưu!
Vân Phi Dương thu linh hồn cùng Thần lực trở về, lảo đảo lui lại mấy bước.
Đầu tiên là 81 ngày luyện chế, lại thêm 49 ngày khống chế linh hồn cùng Thần lực để hắn cũng có chút ăn không tiêu.
Vân Phi Dương tỉnh táo lại, một tay phất lên, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp trong khuôn đúc bay ra treo giữa không trung nhẹ nhàng run rẩy.
Két ——
Tầng vôi mặt ngoài chiến giáp đột nhiên vỡ vụn, một đạo bạch mang chướng mắt từ trong khe thoát ra.
Tạch tạch tạch!
Vết rách càng lúc càng lớn, bạch mang chướng mắt cũng không ngừng mở rộng.
Cuối cùng, tầng vôi tróc ra toàn bộ, một Thái Hư Bạch Kim chiến giáp mới tinh được bạch mang bao phủ hiện ra.
– Đại công cáo thành.
Liễu Nhu cười nói.
Vân Phi Dương cũng cười.
Hưu!
Đột nhiên, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp giải thể.
Một đạo lưu quang bay tới Vân Phi Dương, cuộn trước ngực hắn.
Đợi lưu quang tán đi.
Áo giáp trắng đã bao trùm trước ngực!
Hưu!
Hai đạo lưu quang bay tới, rơi vào hai bờ vai Vân Phi Dương, hiện ra một đôi lót vai.
Keng!
Keng!
Bao cổ tay, hộ chân, đai lưng, giày chiến, bao tay xuất hiện.
Thời gian cực ngắn.
Vân Phi Dương phủ lên Thái Hư Bạch Kim chiến giáp.
Hắn đứng thẳng, tóc đen theo gió bay múa, quanh thân bộc lộ ra khí chất anh tuấn uy vũ.
Ba!
Mười ngón nắm cùng một chỗ, truyền đến âm thanh răn rắc, hai con ngươi Vân Phi Dương phát ra một cỗ khí tức sắc bén.
Nhìn nam nhân phủ thêm chiến giáp, thần sắc Lương Âm hơi ngốc trệ.
Vân Phi Dương phát ra khí tức cường thế để cho nàng cảm giác giống như thay đổi thành một người khác!
Đúng thế.
Vân Phi Dương thay đổi.
Không mặc vào chiến giáp, hắn chỉ là phàm nhân Thần Cách không được đầy đủ, mặc vào chiến giáp, hắn là Chiến Thần Thần Giới!
Liễu Nhu nhìn Vân Phi Dương, trong đôi mắt đẹp lấp lóe một tia nhớ lại quá khứ.
Thần Ma đại chiến.
Đế Quân Thiên luận công hành thưởng, nàng từng nhìn thấy Vân Phi Dương khoác chiến giáp tiến lên Thần đàn.
Một màn kia lưu lại cho Liễu Nhu ấn tượng cực sâu.
Vào hôm nay, lần nữa nhìn thấy nam nhân này mặc chiến giáp lại có khí thế hơn trước kia.
Vì cái gì?
Bởi vì lần nữa trọng sinh, lần nữa hướng cảnh giới võ đạo cao hơn, Vân Phi Dương tự tin hơn!
Phủ thêm chiến giáp mới có thể cường thế hơn!
Thiên Tôn sơ kỳ?
Vân Phi Dương lạnh lùng nói.
– Cho dù có Thiên giai vũ kỹ cùng chí bảo lại có thể làm khó được ta sao!
Phách lối, cuồng ngạo!
Điều ày cũng dễ hiểu.
Phải biết, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp triệt để khôi phục trình độ Thần khí năm đó.
Được Tâm Hỏa thối luyện, cường độ phòng ngự đã tăng cường hơn rất nhiều.
Tuy Vân Phi Dương còn không có đạt đến thực lực đỉnh phong kiếp trước, nhưng có thực lực vô địch Chí Tôn, khống chế chiến giáp không có chút ảnh hưởng!
Thiên giai chí bảo rất ngưu?
Thật có lỗi.
Chiến giáp bản Chiến Thần chính là thần khí Thần Giới, hiện tại cũng là Thiên giai đỉnh phong nếu đặt trong Chư Giới!
…
Thái Hư Bạch Kim chiến giáp được tái tạo toàn diện khôi phục mức độ Thần khí cung cấp cho Vân Phi Dương phòng ngự siêu cường.
Để xác nhận cường hãn.
Hắn xuất hiện tại Cuồng Sát Thành, không kịp chờ đợi đã muốn đi tìm Thiên tôn sơ kỳ đánh một trận.
Nhưng.
Vừa mới chuẩn bị ra khỏi thành lại thấy phía trước đi đi tới một người, chính là Dược Vạn Trăn – Tông Chủ Đan Tông.
– Sao hắn cũng tới vực ngoại chiến trường?
Thời khắc Vân Phi Dương buồn bực, Dược Vạn Trăn cũng phát hiện hắn, vội vàng đi tới, chắp tay chào hỏi.
– Vân thiếu hiệp.
Ây.
Vân Phi Dương có chút ngoài ý muốn.Hiện tại hắn là Vân Phi Dương mà không phải Chân Đức Suất, Tông Chủ Đan Tông cũng quá khách khí đối với mình đi.
– Dược Tông Chủ, tìm ta có chuyện gì?
Vân Phi Dương hỏi.
Dược Vạn Trăn khẽ giật mình, cả kinh hỏi lại.
– Vân thiếu hiệp nhận biết lão hủ?
Hắn từ trước đến nay rất ít rời Đan Tông, lần đầu tiên gặp mặt người trẻ tuổi này, đúng ra không nên nhận biết mới phải.
– Đương nhiên nhận biết.
Vân Phi Dương cười đáp.
– Giữa chúng ta từng có rất nhiều lần giao dịch.
Nghe được câu này.
Dược Vạn Trăn phảng phất như bị sét đánh, cả người chết lặng, khó tin cả kinh hô to.
– Ngươi… Ngươi là Chân Đức Suất, Chân công tử!?