Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1130
Chương: Người Không Phục, Nhanh Chóng Đến Chiến!
Đột phá Niết Bàn kỳ thu được Tiên Thiên Ngũ Hành thể, Vân Phi Dương nắm giữ gần 700 vạn chân long lực.
Bên trong.
Ngũ Hành chi lực tăng thêm chỉ sợ cũng có hơn hai trăm vạn.
Điều này phi thường khủng bố.
Chí ít trong Chư Giới, không ai có thể tại cảnh giới bậc này, tầng thứ như thế đạt tới tình trạng như vậy.
Nhưng.
Muốn chiến thắng Thiên Tôn sơ kỳ, sợ rằng có chút khó khăn.
Bởi vì, cường giả Thiên Tôn cảnh sơ kỳ cũng có ít nhất ngàn vạn trọng chân long lực.
Nếu như Vân Phi Dương không muốn chiến hoặc bạo phát các loại át chủ bài, Thiên Tôn sơ kỳ muốn giết hắn cũng phi thường khó khăn.
Lúc này mới đến Niết Bàn kỳ thôi a!
Nếu như có người biết hắn đến cảnh giới này đã có thể đánh một trận với Thiên Tôn sơ kỳ, khẳng định sẽ sụp đổ.
Trắc thí lực lượng xong, Vân Phi Dương xuất hiện tại ngọn núi chứa đựng Ngũ Hành Chi Linh.
Hưu!
Hắn vung tay lên, Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính cấp tốc xuất hiện, dung nhập bên trong Ngũ Hành Chi Linh.
Ông!
Rất nhanh, thuộc tính ngũ hành nguyên bản trong Ngũ Hành Chi Linh bị Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính thay thế, tiếp tục xoay tròn hiện ra ngũ thải quang mang.
Thuộc tính càng dày đặc, dần dần khuếch tán khắp Phi Dương đại lục.
– Có Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính thay thế, ngưng tụ ra thuộc tính Ngũ Hành sẽ mạnh hơn.
Vân Phi Dương nói.
Căn cứ hắn suy đoán.
Cường độ thuộc tính Tiên Thiên Ngũ Hành ngưng tụ ra ít nhất gấp 50 lần Tiểu Thần Giới, đã đến cường độ gần vô hạn Thần lực.
– Hả?
Nhưng vào lúc này, Vân Phi Dương ngoài ý muốn phát hiện, Tiên Thiên Ngũ Hành thuộc tính ngưng tụ đồng thời hai loại thuộc tính Thái Âm, Thái Dương, cũng lấp lóe hào quang óng ánh.
Giống như mạnh hơn trước.
Hắn nhắm mắt lại, linh hồn dung nhập Phi Dương đại lục, tâm niệm vừa động dễ như trở bàn tay tăng thời gian lưu tốc lên đến 50 lần!
– Quả nhiên!
Vân Phi Dương phấn khởi không thôi.
– Thuộc tính ngũ hành cao hơn, kích phát Thái Âm Thái Dương bộc phát ra trạng thái tốt hơn.
Âm Dương Ngũ Hành tương sinh tương khắc, Tiên Thiên Ngũ Hành rót vào, kéo theo hai loại thuộc tính Thái Âm Thái Dương đề cao.
Cái này còn chưa phải cực hạn.
Cảnh giới Vân Phi Dương đề cao, về sau Tiên Thiên Ngũ Hành càng mạnh, Thái Âm Thái Dương vẫn có thể đề cao, thời gian lưu tốc cũng sẽ nhanh hơn.
Ngưng luyện ra Tiên Thiên Ngũ Hành thể, Vân Phi Dương lấy Tiên Thiên Ngũ Hành quán chú Ngũ Hành Chi Linh, ngoài ý muốn kích phát Thái Âm Thái Dương, từ đó thời gian tăng tốc đến 50 lần!
Điều này phi thường thoải mái.
Bởi vì ở Phi Dương đại lục năm mươi ngày, ngoại giới cũng mới đi qua một ngày mà thôi!
Vân Phi Dương muốn trở nên mạnh hơn, loại thời giờ gia tốc này không thể nghi ngờ cực kỳ trọng yếu.
– Nên ra ngoài.
Tâm niệm động, Vân Phi Dương xuất hiện tại vực ngoại chiến trường, tại Phi Dương đại lục hơn bốn năm, thời gian ngoại giới mới qua hai tháng.
Hai tháng, không lâu lắm.
ấ ề ế ể ầ ốNhưng rất nhiều Chí Tôn Linh Vũ Giới bởi vì Ngũ Hành Chí Tôn vẫn lạc, khởi xướng tiến công Tiểu Thần Giới tàn khốc hơn.
Nửa tháng trước.
Võ giả Linh Vũ Giới tập kết, khởi xướng một lần tiến công quy mô lớn, ép võ giả Tiểu Thần Giới trốn trong Cuồng Sát Thành không dám ra ngoài.
Năm trăm dặm bên ngoài Cuồng Sát Thành, võ giả Linh Vũ Giới tập kết hơn mười vạn, xuất hiện chặn đường, bình quân thực lực bọn hắn đạt tới Hư Không cảnh, cường giả Chí Tôn không ít hơn mấy chục.
Mà.
Tên cường giả Thiên Tôn Cảnh kia cũng tọa trấn bên trong.
Hắn tên Âu Dương Thương.
Hiện tại rất khó chịu, bởi vì phụng mệnh Giới Chủ đi vào vực ngoại chiến trường hơn hai tháng, thủy chung không tìm được Vân Phi Dương.
Căn cứ phán đoán, tiểu tử chắc đã trốn vào Cuồng Sát Thành, cho nên mới tới đây.
– Hừ.
Âu Dương Thương đứng trên một ngọn núi, lạnh nhạt nhìn qua Cuồng Sát Thành cách vài trăm dặm, nói:
– Tiểu tử, ngươi cũng chỉ có thể sống nửa năm.
Căn cứ quy định.
Đại bản doanh một phương, nếu như bị 100 ngàn võ giả quân địch vây khốn, thời gian dài đến nửa năm, không có võ giả ra khỏi thành thu điểm công lao, phòng ngự thành trì bị sẽ tiêu trừ.
Nếu Cuồng Sát Thành không có phòng ngự kết giới.
Võ giả bên trong sẽ bị địch nhân tổng tiến công, một khi thành trì bị chiếm lĩnh hoặc phá hủy liền triệt để tuyên cáo thất bại.
Võ giả Tiểu Thần Giới sợ hãi trốn trong Cuồng Sát Thành, từng tên sầu mi khổ kiểm.
Bọn họ không quan tâm thắng bại, nhưng phòng ngự thành trì biến mất, mình cũng sẽ bị võ giả quân địch giết chết!
Nhìn thấy Linh Vũ Giới có 100 ngàn võ giả ngăn chặn đường ra Cuồng Sát Thành, võ giả Chư Giới đành lắc đầu.
Hai tháng trước, Vân Phi Dương có biểu hiện kinh diễm làm võ giả Tiểu Thần Giới chỉ có thể bị chèn ép.
– Nhắc tới cũng kỳ.
– Tên kia chém giết Ngũ Hành Chí Tôn thật giống như bốc hơi khỏi nhân gian, chẳng lẽ trốn trong Cuồng Sát Thành?
– Theo ta thấy, giết chết Ngũ Hành Chí Tôn, hắn đã trả đại giới, hiện tại đang bế quan dưỡng thương.
Mọi người nghị luận.
Nhưng vào lúc này, có người trong lúc vô tình liếc qua một mặt màn sáng, hoảng sợ nói:
– Mau nhìn, là Vân Phi Dương!
Xoát!
Xoát!
Rất nhiều võ giả, vội vàng chuyển ánh mắt.
Khi bọn hắn nhìn màn sáng thì gặp một nam tử anh tuấn uy vũ bất phàm chầm chậm đi tới.
Chính là Vân Phi Dương!
– Kỳ quái!
– Tên này tại sao còn ở Sinh Tử Chiến Trường, mà không phải ở Cuồng Sát Thành?
Mọi người không hiểu.
Xoát!
Đột nhiên, mũi chân Vân Phi Dương điểm một cái, đứng giữa bầu trời, nhẹ nhàng hất tóc đen, cười nói:
– Chư vị, nhớ ta sao?
Phù phù!
Võ giả Chư Giới tập thể ngã quỵ.
Khoan hãy nói.
Rất nhiều người xác thực nhớ Vân Phi Dương, muốn gia hỏa này đánh thêm một trận chiến đặc sắc?
Nói thật.
Võ giả Tiểu Thần Giới bị áp chế toàn diện, đỉnh phong gia tộc thủy chung không phái cường giả ra trận, khiến cho lưỡng giới chi chiến cử hành hơn nửa năm không có một chút ý tứ.
Ngược lại.
Vân Phi Dương xuất hiện.
Lấy một kiếm chém giết hai mươi Chí Tôn, lấy đại thủ khủng bố đánh sấp Ngũ Hành Chí Tôn vô địch Chí Tôn cảnh, để bọn hắn nhìn rất đã nghiền.
Đây mới là Giới chiến.
Lúc này mới thú vị!
Xoát!
Vân Phi Dương rơi xuống, khí vận đan điền, thét dài:
– Ta Vân Phi Dương ở đây, người không phục, nhanh chóng đến chiến!
Âm thanh chấn động khắp nơi, cực tốc khuếch tán ra xung quanh.
Hơn phân nửa vực ngoại chiến trường đều nghe được.
– Là Vân Phi Dương!
Võ giả Linh Vũ Giới ngoài Cuồng Sát Thành nhao nhao phẫn nộ.
Hưu!
Lưu quang cực tốc lấp lóe.
Âu Dương Thương lấy tốc độ nhanh nhất hướng khu vực thanh âm Vân Phi Dương truyền đến.
Hắn phẫn nộ nói:
– Nguyên lai kẻ này một mực ở Sinh Tử Chiến Trường, hại bản tôn chờ ngoài Cuồng Sát Thành nửa tháng!
– Mẹ, tên này quá trâu, dám không kiêng nể gì cả hô to bại lộ vị trí của mình!
Chư Giới bội phục dũng khí Vân Phi Dương, đồng thời cũng phấn khởi, bởi vì Thiên Tôn cùng Chí Tôn Linh Vũ Giới đang giết qua!
Đặc sắc chiến đấu lại sẽ tiếp diễn?
Hay gia hỏa cuồng ngạo này bị Thiên Tôn tung một bàn tay chụp chết?
Mọi người suy đoán.
Trên màn sáng, bảy đạo lưu quang cực tốc bay tới, đứng trên không.
– Ha ha ha!
Lưu quang tan đi, Tông Hoài cười to.
– Vân Phi Dương, ngày hôm nay chính là tử kỳ ngươi!
Mê Tung tiên tử đứng bên cạnh.
Đôi mắt đẹp nàng lấp lóe lãnh ý, cái miệng nhỏ nhắn nhẹ vểnh lên cười nhạt một tiếng.
Nhìn thấy hai gương mặt quen, Vân Phi Dương kinh ngạc nói:
– Các ngươi làm sao cũng tiến vào đây?