Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1122
Chương: Ngũ Hành Dung Hợp, Chí Tôn Vô Địch!
Dưới Vân Phi Dương thao túng, Phiên Thiên Thủ thứ hai mang theo khí tức khủng bố ầm vang áp xuống.
Thần sắc bọn người Thổ Đức đại biến, tròng mắt hiện ra khó có thể tin.
– Ngọa tào!
– Cự thủ kia lại xuất hiện!
Võ giả Chư Giới nhìn thấy đại thủ thứ hai cũng trợn tròn hai mắt.
Thiên giai vũ kỹ, có uy thế hủy thiên diệt địa.
Đồng dạng đại biểu, tiêu hao cực cao.
Dưới tình huống bình thường.
Một cường giả vận dụng Thiên giai vũ kỹ đều sẽ tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Như Thổ Đức, hắn thi triển Trấn Áp Sơn Hà, Tái Thổ thuộc tính trong thân thể chí ít hao mất năm thành!
Tuy còn có thể lại thi triển một lần, nhưng đại giới là năng lượng trong chân long hạch bị móc sạch.
Phiên Thiên Thủ trong mắt của mọi người hẳn là Thiên giai vũ kỹ, nhất chưởng đi xuống, khẳng định tiêu hao rất lớn.
Đúng thế.
Cấm thuật này đến từ viễn cổ đại thần được Trí Tuệ Thần cải tạo, tiêu hao phi thường lớn.
Đổi lại Chí Tôn đại viên mãn thi triển, nhất chưởng đi xuống, có thể hao phí bảy thành năng lượng trong thân thể.
Nhưng.
Vân Phi Dương khác biệt.
Sau khi phá đất trọng sinh, tu luyện Nghịch Thiên Quyết, mỗi lần đề bạt cảnh giới, dung lượng năng trọng năng lượng hạch sẽ tăng vọt.
Lấy thực lực bây giờ, thi triển Phiên Thiên Thủ, tiêu háo năng lượng chỉ có một phần mười!
Thành như Vân Phi Dương nói.
Trên đời này, không có gì mà chưởng hắn không giải quyết được, nếu có vậy thì hai chưởng, ba chưởng, bốn chưởng.
Nói thật.
Khi hắn nhẹ nhàng giơ tay lên, nói ra lời nói này đã thể hiện ra khí phách bể nghể thiên hạ.
Độ trâu bò đến tận cùng.
Phiên Thiên Thủ mang theo khí tức hoang vu không thể nghi ngờ phụ trợ cực hạn!
Một khắc này.
Võ giả Chư Giới nhìn thấy, không phải một người, mà chính là một Thần vượt lên trên chúng sinh!
– Đây là…
Có người cả kinh nói:
– Thiên Tôn Thụy Triệu!
– Cái gì!
Rất nhiều võ giả hít một hơi lãnh khí, ánh mắt hiện ra vẻ sùng bái.
Cường giả Chí Tôn đại viên mãn muốn bước vào Thiên Tôn, đầu tiên phải ngưng tụ ra khí chất đặc biệt, loại khí chất này chính là Thiên Tôn Thụy Triệu.
Thụy Triệu buông xuống.
Đột phá Thiên Tôn trong tầm tay.
Trái lại sẽ vĩnh viễn kẹt tại Chí Tôn đại viên mãn, vĩnh viễn không tăng tiến.
Giờ phút này.
Vân Phi Dương thi triển ra Phiên Thiên Thủ thứ hai thấu phát khí chất chính là Thiên Tôn Thụy Triệu.
Đại biểu cho trưởng thành tiếp, thành tựu Thiên Tôn dễ như trở bàn tay!
– Không có khả năng!
Tiểu Thần Chủ đứng lên khó tin nói:
– Kẻ này chỉ là Chí Tôn hậu kỳ, tại sao lại có Thiên Tôn Thụy Triệu xuất hiện!
Hắn tự xưng thiên phú dị bẩm, nhưng ở cảnh giới Chí Tôn đại viên mãn trọn vẹn lĩnh hội mấy trăm năm mới có Thiên Tôn Thụy Triệu buông xuống.
Một Chí Tôn hậu kỳ lại sớm có Thiên Tôn Thụy Triệu, cái này khiến Tiểu Thần Chủ khó có thể tưởng tượng, cũng khó mà tin được.
Chí Tôn hậu kỳ?
Hắn suy nghĩ nhiều.
Cảnh giới Vân Phi Dương hiện tại mới có Hóa Thần cảnh Quy Tông kỳ tầng chín thôi!
Còn tốt Tiểu Thần Chủ không biết, còn tốt võ giả Chư Giới đều cho rằng Vân Phi Dương là Chí Tôn hậu kỳ.
Nếu không, gây nên oanh động sẽ rung chuyển Chư Giới, khiến cho ức ức vạn võ giả rùng mình.
– Lợi hại, Vân huynh đệ!
Trầm Lận Phong cả kinh hô.
– Chỉ là Quy Tông kỳ tầng chín đã có Thiên Tôn Thụy Triệu buông xuống!
Vị Trầm gia gia chủ này nhìn ra được thực lực Vân Phi Dương, cho nên mới rung động.
– Phụ thân.
Hắn đè ép chấn kinh tâm tình, nói nhỏ:
– Đây chính là thiên kiêu chi tử chân chính ngài nói à, không nghĩ tới lúc nhi tử còn sống, có thể tận mắt nhìn thấy!
…
Trong hạo hãn vũ trụ.
Tử bào lão giả tên Thái Vũ đứng trong hư không.
Hắn vuốt vuốt râu dài, hài lòng cười nói:
– Quy Tông kỳ tầng chín, Thiên Tôn Thụy Triệu, nhanh hơn ta tưởng tượng.
– Đồ nhi.
Hắn cười to nói:
– Nhanh trưởng thành, vi sư bức thiết muốn nhìn xem ngươi quấy Chân Vũ Thần Vực không an bình như thế nào đây!
– Hả?
Đột nhiên, Thái Vũ ngừng tiếng cười.
Trong ánh mắt đục ngầu thấu phát ngạc nhiên, tiếp theo bấm ngón tay tính toán nói:
– Không nghĩ tới, trong Giới sở thuộc Chân Vũ Thần Vực lại có người Thiên Mệnh không lường được.
– Thú vị.
Thái Vũ cười nói:
– Thú vị.
– Đồ nhi ngoan.
– Ngươi là người thiên mệnh chọn, bây giờ xuất hiện một người Thiên Mệnh không lường được, có lẽ chính là địch nhân vốn có của ngươi.
Thanh âm dần yếu xuống.
Vị cường giả thực lực thâm bất khả trắc này biến mất trong tinh không.
…
Trấn Hồn giới.
Mảnh đất tựa như địa ngục gào khóc thảm thiết.
ổ ế ế ầ ắ ẩ ầ ấ ểMột người trẻ tuổi cõng Huyết Kiếm chầm chậm đi ra, hắn ngẩng đầu, hai con ngươi thấu phát tinh quang, tựa như có thể xuyên qua vô tận vũ trụ.
Chân Vũ Thần Vực.
Người trẻ tuổi ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ bờ môi, cười nói:
– Cuối cùng có một ngày Lão Tử Bất Bại chắc chắn sẽ giết tới, trảm các ngươi dưới kiếm, trở thành nhất vực chi chủ!
– Lão Tử Bất Bại.
Cái tên này rất quái lạ, cũng rất phách lối.
– Ha ha ha!
Bên trong Trấn Hồn giới, truyền đến tiếng cười âm u.
– Rất tốt, đây mới là đồ nhi Ma lão tổ ta!
Ông!
Đột nhiên, không gian vặn vẹo, một Tử bào lão giả tiên phong đạo cốt đứng trên hư không.
– Thái Vũ!
Thanh âm Đạo Ma lão tổ phát ra tia tức giận.
Thái Vũ cười nói:
– Không nghĩ tới lão yêu quái ngươi lại thu một người Thiên Mệnh không lường được làm đồ đệ.
– Hừ.
Đạo Ma lão tổ lạnh lùng nói:
– Thái Vũ, đợi tới kì hạn ta bị nhốt kết thúc, chắc chắn cùng ngươi tái chiến một trận!
Thái Vũ lắc đầu nói:
– Bại tướng dưới tay, không có tư cách đánh với ta một trận.
– Ngươi…
Đạo Ma lão tổ không cam tâm phẫn nộ nói:
– Năm đó ta chỉ bại một chiêu!
Thái Vũ không để ý hắn.
Mà xem kỹ người tuổi trẻ chẳng sợ hãi mình:
– Như vậy đi.
– Nếu như ngươi muốn chiến, thì để đồ nhi ngươi leo lên Chân Vũ Thần Vực đánh một trận cùng đồ nhi ta.
– Đồ nhi ngươi?
Đạo Ma lão tổ nói:
– Là ai?
Thái Vũ nói:
– Vân Phi Dương.
– Tốt!
Đạo Ma lão tổ căm hận nói:
– Đồ nhi, nhớ kỹ, tiến về Chân Vũ Thần Vực đánh với Vân Phi Dương một trận, chỉ cho thắng, không cho phép bại, báo mối thù vi sư bị trấn áp 50 ngàn năm!
– Vân Phi Dương.
Lão Tử Bất Bại cười nhạt nói:
– Sư tôn, đồ nhi nhớ rõ.
…
Vân Phi Dương đang trang bức tại vực ngoại chiến trường.
Sẽ không nghĩ tới sư tôn tiện nghi gây rối, cứ như vậy cùng một cường giả thực lực không kém hắn bao nhiêu định ra chiến ước.
Oanh!
Giờ phút này, hắn cuối cùng thao túng Phiên Thiên Thủ thứ hai trấn áp Thổ Đức lần nữa.
Đợi bụi đất tán đi, Thổ Chí Tôn ngã trên mặt đất, da thịt vỡ nát, máu tươi chảy ròng.
Lúc trước tiếp nhận một chưởng, Thổ Đức còn có thể miễn cưỡng chống được.
Nhưng đối mặt chưởng thứ hai, phòng ngự hắn vẫn lấy làm tự hào triệt để bị đánh nát.
Đương nhiên.
Nếu như một chưởng này không có phá.
Vân Phi Dương không ngại lại đến chưởng thứ ba, không tin, còn không phá được!
– Đại ca!
Bọn người Hỏa Đức hoảng sợ hô.
– Đáng giận!
Thổ Đức kéo thân thể tàn bại từ dưới đất đứng lên, phẫn nộ quát:
– Ngũ Hành Tỏa Long trận!
Xoát!
Xoát!
Bốn người bay tới, đứng thành một hàng.
Song chưởng Kim Đức đập vào lưng Thủy Đức, Thủy Đức đập vào lưng Mộc Đức, Mộc Đức đập vào trên lưng Hỏa Đức.
Hỏa Đức hoàn thành một bước cuối cùng, hòa thuộc tính của mình vào huynh muội ba người, ngưng tụ cùng một chỗ trong bàn tay, đập vào trên lưng đại ca Thổ Đức.
Hô!
Trong khoảnh khắc, Tiên Thiên Ngũ Hành ngưng tụ trong thân thể Thổ Đức, khí tức cường thế trong nháy mắt tràn ngập, bao phủ phạm vi ngàn dặm!
Võ giả Linh Vũ Giới nhao nhao hoan hô.
Có người còn cao giọng quát lên.
– Ngũ Hành dung hợp, Chí Tôn vô địch!