Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1115
Chương: Kiếm Chấn Chư Giới!
Hành Đồ và Đan Nhạc Diệu Chí Tôn sơ kỳ dạng chết trong tay Vân Phi Dương, cường giả Linh Vũ Giới tự nhiên biết.
Cho nên bọn họ không có khinh thường cho rằng một người có thể giải quyết kẻ này.
Muốn lên cũng phải cùng tiến lên!
Bắt được nộp lên Liên Minh và Giới Chủ lấy tiền thưởng, mọi người sẽ cùng nhau phân linh thạch.
Nếu như những người này biết.
Tô Hướng Thiện và năm Chí Tôn đại viên mãn cùng hơn hai mươi tên Chí Tôn chết trong tay Vân Phi Dương, cho bọn hắn một trăm cái lá gan cũng không dám giết tới.
Đáng tiếc, người không biết không sợ.
Hai mươi Chí Tôn sơ kỳ Linh Vũ Giới bạo phát khí thế mang theo chân long lực cường đại giết qua.
Một khắc này.
Không gian vặn vẹo, cuồng phong gào thét.
Võ giả Tiểu Thần Giới và Linh Vũ Giới mặc dù không có ở hiện trường nhưng thấy không gian vặn vẹo cũng ý thức được, hai mươi Chí Tôn bạo phát hình thành uy lực khủng bố đến mức nào!
Nhưng.
Để bọn hắn thất vọng là.
Đối mặt khí tức khủng bố, Vân Phi Dương lại thờ ơ.
– Hắn bị dọa sợ hả?
– Ha ha ha, dưới uy áp nhiều Chí Tôn như vậy, khẳng định không động được!
Mọi người giễu cợt cười rộ lên.
Những võ giả này không nghĩ tới, đổi lại chính mình, đối mặt nhiều Chí Tôn như vậy, phải chăng có thể đỉnh thiên lập địa giống Vân Phi Dương!
Không có.
Bọn họ không nghĩ tới.
ể ếCho nên mới không kiêng nể gì chế giễu người khác.
Loại người này, không thể nghi ngờ là đáng hận nhất.
Lấy nhìn chê cười người khác làm vinh lại hoàn toàn không biết, mình mới là tôm tép nhãi nhép.
Hai mươi Chí Tôn sơ kỳ.
Một người hai mươi điểm, hai mươi người là bốn trăm điểm.
Tại lúc rất nhiều Chí Tôn vận dụng vũ kỹ, ngưng tụ ra chân long lực cường đại, Vân Phi Dương tính toán điểm công lao.
Rất không hài lòng, ngại quá ít!
Thịt muỗi nhỏ, cũng là thịt.
Vân Phi Dương nắm Thất Thải Hồng Quang Kiếm, ngẩng đầu nhìn về phía lực lượng gào thét đè xuống, lạnh lùng nói:
– Các ngươi đã đến thì chết hết đi!
Hưu!
Lưu quang lóe lên, biến mất tại chỗ.
Bời vì tốc độ quá nhanh khiến cho hai mươi Chí Tôn khẽ giật mình.
– Ở phía trên!
Rất nhiều Chí Tôn vội ngẩng đầu.
Chỉ thấy Vân Phi Dương đứng giữa bầu trời, quanh thân bị kiếm ý nồng đậm bao phủ, tản ra hào quang loá mắt.
Một khắc này.
Vân Phi Dương tựa như thái dương, loá mắt vô cùng!
Xoát!
Hắn giơ lên Thất Thải Hồng Quang kiếm, Cuồng Bạo Kiếm Ý trong nháy mắt hướng bốn phía tràn ngập, những nơi đi qua, kiếm gãy, toái kiếm đều run rẩy kịch liệt.
Ông!
Ông!
Võ giả trong vòng ngàn dặm cũng cảm thấy kiếm của mình run rẩy.
– Tình huống như thế nào!
– Kiếm của ta giống như không bị khống chế, muốn xuất vỏ mà ra!
Rất nhiều võ giả mờ mịt.
Keng!
Keng!
Nhưng vào lúc này, bội kiếm mọi người không bị khống chế ra bay ra khỏi vỏ!
Xoát!
Xoát!
Trong phạm vi ngàn dặm, kiếm bị kiếm ý dẫn dắt cực tốc bay tới, số lượng chí ít đạt tới vạn chuôi!
Cuối cùng tập hợp cùng một chỗ hóa thành cự kiếm chống trời!
Quá trình này dùng bút mực để hình dung thì rất chậm, nhưng trên thực tế, từ lúc bạo phát kiếm ý, đến lúc vạn kiếm bay tới ngưng tụ thành hình chỉ phát sinh trong thời gian rất ngắn.
– Trời ơi!
– … Kiếm Thật lớn!
Võ giả chư Giới trừng to hai mắt.
Đương nhiên.
Bọn họ chỉ cho rằng cự kiếm chống trời rất lớn, nhưng căn bản không cảm giác được, cự kiếm hình thành mang theo khí thế trảm thiên diệt địa!
Hai mươi Chí Tôn cảm nhận được!
Trong ánh mắt bọn họ lộ vẻ hoảng sợ.
Loại vẻ mặt này chỉ có lúc trong lòng dâng lên khí tức tử vong mới hiện ra!
– Không tốt!
Rất nhiều võ giả hoảng sợ hô.
Giờ phút này, bọn họ có tính toán muốn chạy trốn.
Nhưng còn chưa hành động đã thấy gặp Thất Thải Hồng Quang kiếm trảm xuống, cự kiếm chống trời như núi sụp áp xuống.
Hô!
Kiếm ý như sóng, tùy ý bốn phía.
Không gian khu vực cự kiếm chống trời chém xuống đột nhiên vỡ nát!
Rất nhiều Chí Tôn hãi nhiên.
Đối mặt một kiếm khủng bố như vậy, bọn họ đã ý thức được, coi như chạy trốn cũng vô ích!
– Chư vị!
Một người nộ hống.
– Lấy ra át chủ bài, liều!
Dưới dục vọng cầu sinh mãnh liệt, hai mươi Chí Tôn không do dự chút nào mà thi triển ra át chủ bài mạnh nhất của mình!
Trong khoảnh khắc.
Đao, kiếm, quyền, chưởng hình thành chân long lực gào thét ngưng tập cùng một chỗ ầm vang phóng tới cự kiếm!
Võ giả Tiểu Thần Giới thấy hai mươi Chí Tôn liên thủ ngưng tụ ra lực lượng kinh khủng, từng người trợn mắt líu lưỡi.
Bọn họ không phải chấn kinh lực lượng những người này mạnh bao nhiêu, mà chính là chấn kinh Vân Phi Dương tại sao có thể ép hai mươi Chí Tôn đồng loạt ra tay, giống như liều mạng cùng hắn!
Hoặc nói.
Tên kia đã mạnh đến mức hai mươi Chí Tôn phải liên thủ liều mạng chống lại?
Không có khả năng, tuyệt không có khả năng!
Từ cừu hận đối với Vân Phi Dương, võ giả Tiểu Thần Giới tuyệt vô pháp tiếp nhận suy đoán này!
Suy đoán?
Sai, sai, sai!
Vân Phi Dương chém xuống một kiếm, để hai mươi Chí Tôn liều mạng chống lại là sự thật!
Xác thực mà nói.
Hai mươi Chí Tôn sơ kỳ ngưng tụ ra sức mạnh cường hãn đánh về phía cự kiếm chống trời, khí tức tử vong vẫn bao phủ trong lòng như cũ!
– Hết thảy chết đi!
Vân Phi Dương giận quát một tiếng, tốc độ cự kiếm chống trời chém xuống càng nhanh.
Oanh!
Oanh!
Cự kiếm chém xuống, trảm trên lực lượng hai mươi tên Chí Tôn ngưng tụ, đánh nát triệt để!
Phốc!
Phốc!
Đám Chí Tôn phun máu, kinh mạch bị hao tổn nghiêm trọng!
Lúc này, bọn họ không có thời gian để ý thương thế, bởi vì, cự kiếm chống trời mang theo dư uy đã chém xuống.
– Không…
Hai mươi tên Chí Tôn trừng muốn rách cả mí mắt nộ hống.
Bành!
Bành!
Bành!
Cự kiếm chống trời chặt xuống, từng Chí Tôn bạo liệt hóa thành huyết vụ!
…
Tiểu Thần Giới.
Yên tĩnh.
Linh Vũ Giới.
Yên tĩnh.
Mê Tung Giới.
Yên tĩnh.Giới khác cũng yên tĩnh, yên tĩnh, yên tĩnh!
Vô số ánh mắt nhìn chằm chằm màn sáng, nhìn chằm chằm nam nhân đứng giữa bầu trời, ánh mắt hiện ra vẻ hoảng sợ!
Riêng võ giả Tiểu Thần Giới.
Bọn họ quả thực không dám tưởng tượng, hai mươi Chí Tôn mới vừa rồi còn nhảy nhót tưng bừng, khí thế như hồng.
Trong khoảnh khắc!
Bị một kiếm chém giết, hôi phi yên diệt!
Bọn họ hy vọng đây là một giấc mộng, chờ tỉnh lại hình ảnh Vân Phi Dương bị hai mươi tên Chí Tôn oanh thành thịt vụn!
Đáng tiếc.
Đây là hiện thực.
Vân Phi Dương dùng sức mạnh hung hăng đánh mặt rất nhiều võ giả Tiểu Thần Giới, đánh một cái tát vang vọng cả vũ trụ!
– Để lão tử chết?
– Cũng phải nhìn xem hai mươi Chí Tôn có năng lực này hay không?!
– Tên này!
Trong cung điện, Tiểu Thần Chủ bỗng nhiên đứng lên, vừa kinh ngạc lại phẫn nộ quát.
– Ngắn ngủi hai năm, kẻ này đã mạnh đến trình độ như vậy!
Thiên tài thi đấu.
Hắn bắt đầu lưu ý Vân Phi Dương.
Mà khi đó, Vân Phi Dương vừa bước vào Chân Long kỳ, bây giờ qua hai năm lại một kiếm chém giết hai mươi tên Chí Tôn sơ kỳ.
Tốc độ phát triển như thế để Tiểu Thần Chủ không dám tưởng tượng!
– Ha ha ha!
Trầm Lận Phong cười to.
– Vân huynh đệ, chia tay ba ngày phải lau mắt mà nhìn a!
– Nha đầu!
– Lấy tốc độ phát triển nghịch thiên của Vân thúc ngươi, bảo vệ hắn trăm năm, thật quá dài a!