Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1093
Chương: Mê Tung Tiên Tử
Ở mép khu vực hắc ám thứ sáu có chí ít mấy trăm võ giả.
Bọn họ đến từ các vị diện khác biệt, mục đích đều là chờ đợi trận pháp tiêu trừ, tiến vào bên trong tìm kiếm Sinh Mệnh thụ.
Mở đầu mỗi Giới đều có Sinh Mệnh thụ, điều này cũng không phải bí mật gì đối với võ giả các Giới.
Nhưng.
Vân Phi Dương rất khó chịu, dù sao, nhiều người như vậy tụ cùng một chỗ, độ khó khi tìm được Sinh Mệnh thụ rất cao!
– Bằng hữu.
Sở Thiên Hà cười nói.
– Quý danh?
Vân Phi Dương đè ép khó chịu đáp.
– Chân Đức Suất.
Hành tẩu giang hồ, khi tất yếu vẫn phải dùng tên giả.
Sở Thiên Hà tựa hồ hiểu rõ Linh Vũ Giới cười nói.
– Ngươi hẳn là Lược Đoạt Giả?
Vân Phi Dương từ chối cho ý kiến.
-Có thể có chiến thuyền hào hoa như thế, xem ra đẳng cấp rất cao.
Sở Thiên Hà nói.
Tuy hỏi như vậy, nhưng tâm lý đã có đáp án, nhìn như hắn còn trẻ hơn mình nhưng khẳng định tam đẳng trở lên.
Vân Phi Dương qua loa nói:
– Bình thường.
Giờ phút này, hắn nghĩ đến việc có nên dùng Bách Quỷ Dạ Hành khống chế những võ giả này, sau đó mình một người đi tìm Sinh Mệnh thụ hay không.
– Chân lão đệ.
Sở Thiên Hà truyền âm nói:
– Lần này đến tìm kiếm Sinh Mệnh thụ, Chí Tôn hai mươi ba tên, không bằng hai người chúng ta liên thủ đi.
Vân Phi Dương trầm mặc.
Sở Thiên Hà tiếp tục nói:
– Khu vực uẩn dục Sinh Mệnh thụ nguy hiểm trùng điệp, cùng một chỗ tiến vào sẽ an toàn hơn.
– Có thể.
Vân Phi Dương truyền âm đáp lời.
Hắn cảm thấy gia hỏa Sở Thiên Hà này rất hiểu Sinh Mệnh thụ, cùng hắn kết bạn mà đi cũng không phải chuyện xấu.
Hưu!
Đột nhiên, phương xa bay tới một đạo lưu quang năm màu, một nữ tử xinh đẹp đứng ở biên giới khu vực hắc ám.
Dưới chân nàng có một Vân Liên đang xoay tròn phát ra màu tím nhàn nhạt khiến cho khí chất cả người nhìn qua vô cùng cao quý.
– Chậc chậc.
Sở Thiên Hà nói:
– Mê Tung Giới Mê Tung tiên tử cũng tới, xem ra, muốn tìm được sinh mệnh quả lần này có độ khó rất lớn.
Vân Phi Dương nhíu mày.
Hắn không có bị tướng mạo nữ tử này hấp dẫn, mà nhìn chằm chằm vào Vân Liên dưới chân nàng!
Đây là một trong chí bảo của Cửu Thiên Thần Nữ, Ngũ Thải Vân Liên!
Vân Phi Dương thầm nghĩ.
Năm đó trong thạch động thần bí ở Phàm Giới, xuất hiện hình ảnh Thần Giới diệt vong, Cửu Thiên Vân Liên và Cửu Thiên Họa Quyển vỡ nát thành hư vô.Tại sao.
Lại ở dưới chân nàng này?
Sở Thiên Hà thấp giọng nói:
– Chân lão đệ, dưới chân nàng này giẫm chí bảo tên Ngũ Thải Vân Liên, nghe nói là Thần khí của Vọng Giới Cửu Thiên Thần Nữ.
Vọng Giới?
Cửu Thiên Thần Nữ?
Vân Phi Dương ngây người.
Sở Thiên Hà giải thích.
– Vọng Giới này là Thần Giới đã diệt vong.
Vọng Giới.
Chính là Thần Giới.
Dám miểu xưng Giới, ý chỉ một đám võ giả tự cao tự đại.
Vân Phi Dương hiểu rõ.
Hắn lần nữa nhìn về phía Ngũ Thải Vân Liên, mục quang lãnh lệ thầm nghĩ.
– Người khác không có tư cách nắm giữ vật này.
Vân Phi Dương một mực suy đoán Lâm Chỉ Khê là Cửu Thiên Thần Nữ, cho nên Ngũ Thải Vân Liên chỉ có nàng mới có tư cách khống chế.
– Hả?
Mê Tung Tiên Tử như cảm thấy được điều gì, nàng nhẹ nhàng quay đầu, đôi mắt đẹp nhìn về phía Vân Phi Dương, đại mi cau lại nói:
– Ngươi đây là cái ánh mắt gì?
Vân Phi Dương thu hồi ánh mắt lạnh lùng, cười nói:
– Đương nhiên là ánh mắt hạ lưu nhìn mỹ nữ rồi.
– Tiểu tặc vô sỉ.
Mê Tung Tiên Tử vung tay ngọc lên, bàng bạc chân long lực cấp tốc ngưng tụ hóa thành một đại thủ bay đến.
Sở Thiên Hà thấy thế biến sắc, khu động phi kiếm dưới chân né qua bên cạnh.
Đồng thời thầm bội phục Chân Đức Suất này, thiên kiêu chi nữ Mê Tung Giới cũng dám đùa giỡn!
Khu vực biên giới, võ giả hứng thú nhìn sang nghĩ thầm, đánh đi, đánh đi, đánh chết một người đỡ một tên.
Hô!
Đại thủ ầm vang đè xuống mang theo lực lượng đạt tới mấy chục vạn trọng, điều này khiến Vân Phi Dương giật mình.
Không nghĩ tới, một nữ lưu tiện tay vung lên vậy mà có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế.
Vân Phi Dương bay ra chiến thuyền, nâng quyền đánh phía đại thủ.
Bành!
Tiếng vang dập dờn hư không, mà đại thủ đạt tới 300 ngàn chân long lực kia đã bị một quyền oanh vỡ.
Sạch sẽ, lưu loát!
Sở Thiên Hà dừng lại thầm nghĩ:
– Xem ra, thực lực người này chí ít đã đạt tới Chí Tôn trung kỳ.
Mê Tung tiên tử cũng hơi hoảng hốt, nàng vẫn cho rằng thực lực người này chỉ có Khuy Thiên kỳ tầng chín.
– Nguyên lai.
Nàng lạnh lùng nói:
– Ngươi ẩn tàng cảnh giới.
Vân Phi Dương cười không nói.
Hắn sẽ không giải thích mình thật chỉ là Khuy Thiên kỳ tầng chín, cũng không có ẩn tàng gì cả.
– Cô nương, một câu mà thôi, không đến mức vận dụng cường lực như vậy chứ?
Vân Phi Dương nói.
Mê Tung Tiên Tử không để ý hắn, dời ánh mắt sang khóa chặt khu vực hắc ám, được Ngũ Thải Vân Liên màu tím bao phủ, nàng tựa như Khổng Tước cao quý.
Đối với người khác, nàng rất cao quý.
Nhưng đối Vân Phi Dương.
Dù có Ngũ Thải Vân Liên loại Thần khí này gia trì, nàng cao quý cũng không thể đánh đồng cùng Cửu Thiên Thần Nữ.
Nói đúng hơn thì sẽ bị miểu sát.
– Không phải người nào cũng có tư cách khống chế Ngũ Thải Vân Liên.
Vân Phi Dương thầm nghĩ:
– Vì Cửu Thiên Thần Nữ, ta phải đoạt vật này tới tay!
Hiện tại hắn.
Rất khó chịu Mê Tung Tiên Tử.
Nếu như không phải kiêng kị thực lực nàng này, đã đạt tới Chí Tôn đại viên mãn, chắc đã trực tiếp xuất thủ cướp đoạt.
– Chờ tiến vào khu vực hắc ám, lại nghĩ biện pháp khác.
Vân Phi Dương thầm nói.
Hưu!
Hưu!
Lại có mấy đạo lưu quang bay tới.
Đợi ánh sáng tan hết, hiện ra ba người, cầm đầu là một công tử văn nhã phong độ, hai gã khác là lão giả tóc trắng.
– Người này tên Tông Hoài, con cháu Giới Chủ Mê Tung Giới.
Sở Thiên Hà nói:
– Cũng là một trong số người theo đuổi Mê Tung tiên tử.
Vân Phi Dương không nói.
– Linh Lung!
Tông Hoài mỉm cười tới gần Mê Tung tiên tử.
– Ngươi đến hay lắm.
Mê Tung tiên tử chỉ Vân Phi Dương, nói:
– Tiểu tặc vô sỉ này đùa bỡn ta.
Rất nhiều võ giả lắc đầu cười rộ lên nghĩ thầm, Lược Đoạt Giả đến từ Linh Vũ Giới sợ rằng phải chịu khổ.
– Cái gì?!
Tông Hoài đột nhiên giận dữ.
Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, trong con ngươi tràn đầy sát ý, nói:
– Tiểu tử, nữ nhân bản thiếu nhìn trúng mà ngươi cũng dám đùa giỡn, sống không kiên nhẫn à!
Sở Thiên Hà vội vàng khu phi kiếm bay qua một bên, hiển nhiên, muốn giữ khoảng cách với Vân Phi Dương để tránh bị xem như đồng bọn.
Mới vừa rồi còn nói liên thủ, bây giờ ý thức được tình huống không ổn lập tức chạy đi, cũng đủ vô sỉ.
Vân Phi Dương không ngoài ý muốn, dù sao không thân chẳng quen, người nào sẽ cùng ngươi thành thật với nhau.
Hắn thản nhiên nói:
– Trong thiên hạ này, nữ nhân không có người nào mà ta không dám đùa giỡn.
Mọi người nhao nhao trợn tròn mắt.
– Mẹ.
– Lời này thật oai nha!
– Đáng tiếc.
Vân Phi Dương nhìn về phía Mê Tung tiên tử, lắc đầu nói:
– Mặt hàng này, ta không để vào mắt cũng không tâm tình đi đùa giỡn.
Trong đôi mắt đẹp Mê Tung Tiên Tử hiện lên một tia sát cơ.
Tông Hoài cũng không thể nhẫn nhịn, hắn dùng từ mặt hàng này để hình dung nữ nhân mình coi trọng, lúc này trầm giọng nói:
– Âm Dương nhị lão, giết hắn!