Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1088
Chương: Chí Tôn Trung Kỳ, Một Quyền Oanh Sát!
Khuê Vũ Lâm thi triển Trấn Sơn Quyết – một Địa giai cao phẩm vũ kỹ thạch hệ, hắn đắm chìm vũ kỹ này mấy trăm năm, sớm đã đại thành.
Đại sơn được huyễn hóa ra mang theo lực lượng đạt tới mười vạn trọng chân long lực!
Đây chính là Chí Tôn trung kỳ.
Tuy chỉ cao hơn sơ kỳ một cái tiểu tầng, nhưng vận dụng cao giai vũ kỹ lại mạnh hơn Chí Tôn sơ kỳ mười lần!
Trên Nhật Diệu Hào, rất nhiều thủ hạ lộ ra ánh mắt nóng rực, rung động thật sâu trước đại chiêu của lão đại.
– Tiểutử kia, hẳn phải chết không nghi ngờ!
– Lão đại từng nói qua, hắn đã lĩnh ngộ Trấn Sơn Quyết đến đại thành, trong Chí Tôn cùng cảnh giới, một khi bị trấn áp, không chết cũng phải trọng thương!
Thời điểm mọi người đang hâm mộ thông qua màn sáng nhìn về phía Phấn Khởi hào lại khẽ giật mình, bởi vì tên kia đang đứng trên mũi thuyền đang cười!
– Ta dựa vào!
– Sắp chết đến nơi mà còn cười!
– Không phải hoảng sợ đến tinh thần thất thường chứ!”Ha ha ha!”
Mọi người cười ha hả.
Đối mặt cấp bậc cường giả như lão đại, hoảng sợ tinh thần thất thường cũng rất bình thường.
Hoảng sợ tinh thần thất thường?
Bọn họ quá coi thường Vân Phi Dương, dù đối mặt Nhất Giới Chi Chủ, dù đối mặt đối thủ không cách nào chống lại, hắn cũng sẽ không có bất kỳ e ngại gì.
Sở dĩ cười bởi vì Chí Tôn trung kỳ thi triển Địa giai cao phẩm vũ kỹ vậy mà mới ngưng tụ ra 100 ngàn chân long lực.
Thực quá yếu!
Khuê Vũ Lâm như cũng ý thức được tên này đang cười tràn ngập khinh thường, lúc này lạnh lùng quát.
– Tiểu tử, chết đi!
“Hô!”
Đại sơn ầm vang áp xuống.
Cùng lúc đó mang theo uy áp Chí Tôn khủng bố trói buộc thân thể Vân Phi Dương.
Trên Nhật Diệu Hào, mấy ngàn ánh mắt đều nhìn chăm chăm cự sơn.
Tuy khoảng cách rất xa, nhưng vẫn có thể cảm nhận được ngọn cự sơn kia mang theo lực lượng rất khủng bố!
Nhưng.
Để bọn hắn sụp đổ là.
Khi đại sơn sắp trấn áp xuống, Vân Phi Dương vẫn cười nhạt một tiếng, thật giống như không có để vào mắt!
Trang bức đến trình độ nào mới sẽ còn duy trì khi đối mặt với tử vong đây chứ!
“Vù vù!”
Cự sơn ầm vang áp xuống.
Vân Phi Dương bình tĩnh làm cho mọi người rất sụp đổ, nhưng nhận định, tên này giả vờ không bao lâu, lập tức sẽ phải chết.
– Thực sự!
Vân Phi Dương bước ra một bước.
Khuê Vũ Lâm cả kinh không thôi.
– Lại có thể động?
Uy áp Chí Tôn trung kỳ thủy chung tại bộc phát, Vân Phi Dương đột nhiên hành động để hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Cũng vẻn vẹn ngoài ý muốn, bởi vì cự sơn trấn áp xuống thế bất khả kháng, kẻ này coi như có thể di động cũng tuyệt trốn không thoát.
Kết quả vẫn phải chết!
“Hô!”
Sau khi Vân Phi Dương đi ra một bước, đại sơn đã sắp áp xuống tới, lực lượng cường đại hình thành phong lưu thổi tóc đen hắn bay tán loạn.
Vân Phi Dương thờ ơ nhẹ nhàng nâng tay lên.
– Trời má!
– Tên này muốn đón đỡ đại sơn?
-Muốn chết a!
Mọi người giễu cợt cười rộ lên.
Nhưng.
Nụ cười bọn họ trong nháy mắt cứng ngắc, bởi vì khi nói chuyện, cự sơn đang áp xuống tới tiếp xúc cùng bàn tay Vân Phi Dương.
Không có tiếng nổ vang.
Không có áp xuống nữa!
Vân Phi Dương đứng trên mũi thuyền nhẹ nhàng tiếp được đại sơn mang theo mười vạn trọng chân long lực.
Khuê Vũ Lâm trừng to hai mắt.
Hắn có thể trong nháy mắt cảm giác được, lực lượng của mình rất nhỏ bé trước mặt cánh tay của đối phương!
– Không có khả năng!
– Tuyệt không có khả năng!
Khuê Vũ Lâm trong lòng quát ầm lên.
– Làm một tên Hư Không cảnh đại viên mãn có thể chống được mười vạn trọng đại sơn dễ như trở bàn tay của ta!
– Quá yếu.
Vân Phi Dương thản nhiên cất lới.
Nếu như không tiếp nhận đại sơn, nói ra câu này sẽ để mọi người xem thường.
Nhưng.
Hiện tại không ai dám nghi vấn!
Dù sao, một cánh tay tiếp được đại sơn mười vạn trọng là đáng sợ đến bực nào, không thể tin đến ra sao!
Khuê Vũ Lâm đè ép chấn kinh, nói:
– Ngươi không phải Hư Không cảnh đại viên mãn, ngươi là cường giả Chí Tôn!
Vân Phi Dương không đáp.
Một cánh tay khác bỗng nhiên đánh về phía đại sơn, chỉ nghe bành một tiếng, đại sơn mười vạn trọng lực lượng nhất thời vỡ nát.
“Hưu!”
Vân Phi Dương lao ra từ trong đá vụn, nắm tay phải ngưng tụ lít nha lít nhít chân long lực.
– Chết đi.
“Vù vù ——”
Lực lượng mạnh mẽ bạo phát hóa thành hư ảnh quyền đầu đánh về phía Khuê Vũ Lâm đối diện.
Một khắc này.
Đám thủ hạ cách ngàn trượng cảm nhận được khí tức kinh khủng không khỏi hoảng sợ thất sắc.
Bọn họ đã ý thức được một quyền này của Vân Phi Dương có khí thế còn cường hãn hơn lão đại!
Tròng mắt Khuê Vũ Lâm co rụt lại, khí tức tử vong mãnh liệt xông lên đầu.
– Không…
“Bành!”
Hư ảnh quyền đầu mang theo 200 ngàn chân long lực chính diện đánh vào ngực hắn, cuối cùng tiêu tán.
Trong vũ trụ, tĩnh mịch im ắng.
Hơn mấy ngàn ánh mắt trên Nhật Diệu Hào bộc lộ ra vẻ hoảng sợ, bởi vì lão đại bọn họ sùng bái đang đứng giữa hư không, trước ngực bị xuyên thủng.
Máu tươi thuận thế mà xuống phiêu đãng trong vũ trụ, không có truyền đến tiếng vang.
“Phù phù!”
“Phù phù!”
Một trái tim đang yếu ớt nhảy lên.
Đây là của Khuê Vũ Lâm.
Nhưng giờ phút này lại nằm trong tay Vân Phi Dương, mà hắn cách Khuê Vũ Lâm chỉ có một trượng, tay phải đi xuyên qua ngực.
Trái tim bị móc ra, Khuê Vũ Lâm cũng không chết, hắn còn một hơi, cực kỳ suy yếu nói:
– Nguyên lai ngươi là cường giả Chí Tôn hậu kỳ…
Có thể một quyền miểu sát mình.
Bên trong lý giải của Khuê Vũ Lâm, chỉ có cường giả Chí Tôn hậu kỳ trở lên mới có thể làm được.
– Hư Hư Không cảnh đại viên mãn 5000 vạn tiền thưởng, a haha Liên minh ơi là Liên Minh, các ngươi hố ta thật khổ…
Khuê Vũ Lâm cười thảm.
Một tên cường giả Chí Tôn hậu kỳ, Liên minh cho tin tức là Hư Không cảnh đại viên mãn, vài ức tiền thưởng mà chỉ treo 5000 vạn.
Trước khi chết.
Khuê Vũ Lâm coi như thật sự hiểu mình bị liên minh hố, nếu không tuyệt sẽ không ngàn dặm xa xôi đuổi bắt một tên Chí Tôn hậu kỳ!
“Ba!”
Vân Phi Dương nhẹ nhàng nắm tay, bóp nát trái tim đang nhảy yếu ớt, rút cánh tay đang đẫm máu ra bay về phía Nhật Diệu Hào.
Khuê Vũ Lâm duy trì biểu lộ cười thảm, cuối cùng tư duy phai mờ để lại thi thể lẻ loi trơ trọi phiêu đãng trong vũ trụ.
Võ giả các Giới chắc sẽ không nghĩ đến một Chí Tôn trung kỳ lại bị Vân Phi Dương tung một quyền oanh sát!
– Lão đại!
Thủ hạ trên Nhật Diệu bi phẫn rống to.Lúc trước bọn họ rất xem thường Vân Phi Dương, cho rằng lão đại giết hắn dễ như trở bàn tay.
Kết quả.
Hoàn toàn ngược lại.
Thuần túy bạo phát thân thể đã đã đạt tới 250 ngàn chân long lực, Vân Phi Dương dễ như trở bàn tay giết lão đại bọn họ.
– Thiệt là.
Vân Phi Dương rơi vào Nhật Diệu Hào.
Nhìn đám võ giả đang lộ ánh mắt bên phẫn nộ cùng hoảng sợ, nói:
– Theo lão đại các ngươi đi.
“Oanh!”
Nhật Diệu Hào phủ đầy thi thể bị cướp sạch không còn ầm vang nổ tung, hỏa quang văng khắp nơi, sóng nhiệt ngập trời.
Trong biển lửa, Vân Phi Dương dậm chân hư không mà ra, áo trắng dính đầy máu tươi, sợi tóc bay múa tựa như một tôn sát thần.