Siêu Thần Yêu Nghiệt - Chương 1018
Chương: Cấm Địa, Kiếm Trủng
Vạn Kiếm Quy Tông ngưng tụ cực hạn đệ tam trọng cảnh bạo phát để Vân Phi Dương thi triển ra một kiếm mạnh nhất từ khi tiếp xúc kiếm đạo đến nay.
Đạo Mạo Nhiên.
Hóa Thần cảnh đại viên mãn.
Bị chém giết tại chỗ!
Mà.
Từ khi tên kia xuất hiện đến lúc tử vong chỉ kịp nói hai câu, câu đầu tiên là tiểu tử, hôm nay là tử kỳ của ngươi, câu thứ hai là Không
Từ mấy vạn dặm xa xôi đuổi tới Băng Tuyết Thành, lại từ Băng Tuyết Thành đuổi tới Kiếm Trủng, kết quả thành cô hồn dưới kiếm.
Đương nhiên.
Đạo Mạo Nhiên đến chết cũng không nghĩ tới, mình đuổi mười vạn dặm đường, sau cùng lại thành tặng mạng.
Ba đợt Kiếm Vũ phun ra không ít kiếm khí có phẩm giai, đồng thời còn có một thanh Địa giai, điều này khiến Vân Phi Dương rất thoải mái.
Thoải mái hơn là.
Đi đến trước thi thể Đạo Mạo Nhiên, lấy xuống không gian giới chỉ của hắn, nguyên niệm quét qua, linh thạch bên trong vậy mà đạt đến 50 vạn!
Quả nhiên.
Cường giả tán tu lưu lạc lâu dài ở Tiểu Thần Giới giàu có hơn dòng chính Siêu nhất lưu gia tộc nhiều.
Lại vơ vét một phen.
Vân Phi Dương từ trong giới chỉ tìm tới được mấy bản bí tịch, trừ Điệp Lãng Đao Pháp đã học được, tất cả số còn lại đều là hai giai Huyền Hoàng.
Tuy không để vào mắt.
Nhưng toàn có quan hệ đến đao pháp, cho nên hắn không khách khí vào Phi Dương đại lục giao cho Gia Cát Cẩm để binh lính Linh tộc tu luyện.
Làm xong những thứ này, Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, cười nói:
– Chúng ta đi thôi!
Phù phù.
Vừa mới dứt lời, suy yếu ngã xuống.
Mạnh mẽ chém giết Hóa Thần cảnh đại viên mãn, chín phần thuộc tính trong thân thể gần như hao phí sạch, mà bạo phát quá mạnh, thân thể đột nhiên suy yếu.
Ba người Kiếm Vô Song nhất thời buông lỏng một hơi.
Đúng thôi.
Thi triển một kiếm khủng bố như thế còn có thể nhảy nhót tưng bừng thì mới quái.
Trầm gia.
Trầm Lận Phong thấy Vân Phi Dương bị khiêng lên tiếng về Kiếm Trủng, nói:
– Tiểu Vũ, Vân thúc con thật đáng sợ.
Trầm Tiểu Vũ không nói.
Nói thật.
Hiện tại, nàng còn đang khiếp sợ, cũng xác định, dù mình cũng không chống nỗi.
Rõ ràng yếu hơn mình rất nhiều, bây giờ lại bộc phát ra lực lượng khủng bố như thế để Trầm Tiểu Vũ rất khó chịu.
Nàng nắm đôi bàn tay trắng như phấn, nói:
– Cha, con muốn xông Cửu Long Cấm Trận!
– Ách?
Trầm Lận Phong ngạc nhiên, chợt cười nói:
– Có phải bị Vân thúc kích thích?
– Không phải.
Trầm Tiểu Vũ bĩu môi đáp.- Tốt tốt.
Trầm Lận Phong cười nói:
– Vậy xông đi.
– Hừ.
Trầm Tiểu Vũ ngạo kiều quay người rời đi, nói thầm:
– Vân Phi Dương, chờ ta từ Cửu Long Cấm Trận đi ra, nhất định sẽ mạnh hơn ngươi!
Bên ngoài Kiếm Nguyên Địa.
Rất nhiều võ giả vẫn rung động, thậm chí suy đoán có Chí Tôn cường giả trong đó nên không ai dám đi vào nhặt chỗ tốt.
Đương nhiên.
Bọn họ đi cũng vô dụng.
Phàm kiếm khí có phẩm giai đều bị Vân Phi Dương lấy đi, sau một ngày một đêm, rốt cục đi tới mép Kiếm Trủng.
Kiếm Trủng.
Tứ đại cấm địa của Tiểu Thần Giới.
Nó tồn tại ở khu vực trung tâm Kiếm Nguyên Địa, xung quanh không có núi cũng không có rừng.
Nhưng.
Ở mép Kiếm Trủng dựng rất nhiều kiếm, những kiếm này không giống kiếm bị Kiếm Vũ rơi xuống, chúng nó sắp xếp cổ quái, phảng phất như kiếm trận.
Bốn người Vân Phi Dương đứng ngoài Kiếm Trủng, nhìn kiếm loạn thất bát ta, cắm trên mặt đất, thần sắc đều ngưng trọng.
Bởi vì, gió bên trong Kiếm Trủng thổi ra bộc lộ ra một cỗ khí tức hoang vu âm trầm.
Cho người ta cảm giác giống như Bãi Tha Ma.
Người có linh hồn.
Mỗi một thanh kiếm sinh ra đều có linh hồn, khác biệt là, có lấy khí linh hình thái xuất hiện, có vĩnh hằng ẩn núp.
Người chết, linh hồn sẽ trở về thiên địa, hoặc tiêu tán, hoặc luân hồi chuyển thế.
Kiếm hủy, linh hồn sẽ không luân hồi chuyển thế, mà ngưng tập cùng một chỗ hình thành nghĩa địa.
Cái này chính là Kiếm Trủng.
Kiếm và linh hồn sau khi chết sẽ thành Kiếm Mộ chi địa.
Mỗi vị diện đều có kiếm mộ, mà Kiếm Trủng Tiểu Thần Giới thì cổ quái nhất.
Từ xưa đến nay đều phun hồng quang, hình thành Kiếm Vũ, đã rất rõ ràng.
Bởi vì Vân Phi Dương thi triển một kiếm mạnh nhất, ở vào thời kỳ hư nhược nghiêm trọng, cho nên mấy người ở mép Kiếm Trủng chỉnh đốn nghỉ ngơi.
Trong khoảng thời gian này.
Vân Phi Dương một bên điều dưỡng, một bên dò xét vị trí kiếm sắp xếp trong Kiếm Trủng, cuối cùng xác định, đây là một loại kiếm trận thiên nhiên hình thành.
Cấp bậc không thấp.
Nếu võ giả đi vào sẽ giống như tiến vào mê cung, nguyên niệm tất nhiên bị ngăn trở.
Vân Phi Dương cười rộ lên.
Kiếm Trủng càng thần bí, càng để huyết mạch hắn sôi sục, có lẽ ở bên trong có thu hoạch không nhỏ.
Xoát!
Nguyên niệm khẽ động, Vân Phi Dương lấy ra la bàn dò xét toái phiến Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, một phen khu động cũng không có xuất hiện biến hóa.
Hắn cũng không thất vọng.
Dù sao, có kiếm trận tồn tại,hết thảy bên trong Kiếm Trủng khẳng định bị che đậy, có thể phát hiện mảnh vỡ Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm hay không, chỉ có thể đi vào tìm tòi.
Hai ngày sau.
Vân Phi Dương khôi phục như lúc ban đầu, lúc này mang theo ba người tiến vào Kiếm Trủng phủ đầy lợi kiếm.
Ông!
Bốn người vừa mới bước vào giao lộ thanh kiếm thứ nhất, xung quanh lưu quang lấp lóe, phảng phất như phát động trận pháp.
Bên ngoài Kiếm Trủng chỉ có khí tức khủng bố âm trầm, một khi tiến vào bọn người Vân Phi Dương cảm giác được thuộc tính kiếm nồng đậm!
– Thật tinh thuần!
Nạp Lan Mộc Tuyết cả kinh nói.
Vân Phi Dương cười nói:
– Ở chỗ này lĩnh ngộ kiếm đạo, khẳng định làm ít công to.
Nếu như không phải vội vã tìm kiếm toái phiến Hỗn Nguyên Càn Khôn Kiếm, hắn khẳng định sẽ mang theo Nạp Lan Mộc Tuyết, hảo hảo ở lại nơi này tu luyện kiếm đạo.
Kiếm bên trong Kiếm Trủng vì phương thức sắp xếp đặc thù, hình thành từng con đường phức tạp.
Nguyên niệm Vân Phi Dương không cách nào mở rộng, lại không biết đi con đường nào, chỉ có thể mù quáng tiến lên, đồng thời duy trì cảnh giác.
Có thể bị liệt là cấm địa, trong mộ kiếm này khẳng định nguy cơ trùng trùng, hắn không dám có bất kỳ khinh thường nào.
Ước chừng đi một lát.
Bốn người đứng ở một chỗ khu vực tương đối trống trải, nơi đó có một thanh kiếm thấu phát ra khí tức cổ lão cắm trong mặt đất.
Bên cạnh nằm một bộ khô lâu đã triệt để hư thối.
Vân Phi Dương nhìn kỹ, thấy trên chuôi kiếm khắc ba chữ Huyền Thiết Kiếm.
Nạp Lan Mộc Tuyết cả kinh nói:
– Sư đệ, đây là bội kiếm Địa giai của Độc Hành Kiếm Khách!
Độc Hành Kiếm Khách?
Thần sắc Lâm Dật Phong khẽ giật mình.
Hắn nghe nói qua người này, chính là tán tu Tiểu Thần Giới lấy kiếm chứng đạo, thực lực đạt tới Hóa Thần cảnh đại viên mãn.
Ngàn năm trước tiến vào Kiếm Trủng muốn tìm hiểu kiếm ý cao hơn, kết quả một mực không đi ra, sinh tử chưa biết.
Bây giờ Huyền Thiết Kiếm ở đây, bên cạnh lại có hài cốt, nguyên lai đã chết.
Bội kiếm Địa giai?
Vân Phi Dương vui vẻ, lúc này đi qua, rút kiếm ra, thân Huyền Thiết Kiếm đã nứt, phía trên phủ đầy rỉ sắt.
Hắn lắc đầu nói:
– Kiếm phẩm chất cao như thế mà đã hủy hoại, thực khá đáng tiếc.
Khóe miệng mọi người co giật.
Đại ca.
Nơi này là Kiếm Trủng, sao có thể tùy ý rút kiếm, vạn nhất phát động cơ quan bẩy rập làm sao bây giờ?
Ken két.
Đột nhiên, hài cốt nằm trên mặt đất hơi run rẩy, hai con ngươi trống rỗng, lấp lóe ánh sáng đỏ thẫm.
Hưu!
Đột nhiên hài cốt đứng lên, xương cốt cả người lắc lư, phát ra thanh âm ô ô âm u.