Phong Thần Châu - Chương 8133
Một trong hai tông chủ – Dương Thanh Vân tông chủ! Thanh Viêm Tông có thể nói là có lịch sử nội tình nông cạn nhất ở trên vùng đất tây nam vực.
Nhưng gần ngàn năm qua, tốc độ phát triển của nó lại càng lúc càng nhanh, đây chính là sự lợi hại của hai vị tông chủ.
Dương Thanh Vân tông chủ đã đi từng bước một từ cảnh giới Chí Tôn đến cảnh giới Tứ Cực, vượt qua cảnh giới Tam Ngã, trở thành cường giả Biến Cảnh.
Có thể nói là một vị nhân vật truyền kỳ.
Vị Ôn Hiến Chi tông chủ cực ít lộ diện kia cũng như vậy.
“Dương Thanh Vân!” Cố Dương đưa mắt nhìn về phía Dương Thanh Vân, mang theo mấy phần lạnh lùng.
Dương Thanh Vân này thật sự là quá đáng ghét, trong lúc vô tình đã trở thành tai họa trong đầu nhà họ Cố ông ta.
“Cố Dương tộc trưởng, chèn ép người ta như thế không phải là chuyện tốt đâu”.
“Vậy sao?” Cố Dương cười lạnh nói: “Vậy ta phải nhìn xem ngươi có tư cách gì mà nói lời này”.
Chỉ là cảnh giới nhị biến thôi.
Cố Dương nhạo báng, bàn tay nắm chặt, một trường đao xuất hiện, trong nháy mắt một ánh đao đã chợt lóe lên, trực tiếp chém tới trước người Dương Thanh Vân.
Keng… Đao kiếm va chạm, sát khí bùng nổ.
Giờ phút này, khí tức làm người ta sợ hãi lan ra.
Hai người lập tức lao vào đánh nhau.
Mà ở cách Thanh Viêm Tông mười mấy dặm, trên một ngọn núi cao, nhìn xuống phía dưới có thể thấy trong ngoài Thanh Viêm Tông rộng lớn, khắp nơi đều là chiến hỏa.
Mà hai bóng người đang đánh nhau trên không hiển nhiên là mạnh mẽ nhất.
“Vị kia chính là tông chủ Dương Thanh Vân của Thanh Viêm Tông…”, lúc này Ngọc Ngâm Tuyết nói: “Lợi hại, cảnh giới nhị biến chống lại cảnh giới tứ biến”.
Sau đó cô ta đưa mắt nhìn về phía Tần Ninh ở một bên, nói: “Là đệ tử của ngươi thật sao?”
“Ừ”.
“Vậy ngươi còn ở đây xem cuộc vui?”
Ngọc Ngâm Tuyết hiếu kỳ nói.
Lúc Thanh Viêm Tông sắp bị Cố Dương đánh, Tần Ninh mới bắt đầu vội vã chạy tới, bây giờ bắt đầu đánh nhau rồi thì Tần Ninh lại không gấp gáp gì nữa, quá kỳ quái!
Tần Ninh nhìn thoáng qua Ngọc Ngâm Tuyết, đứng khoanh tay nói: Trước kia ta lo lắng nhà họ Cế và nhà họ Hề ra tay với Thanh Viêm Tông, sự rằng mình tới muộn, mọi chuyện đều đã xong cả
Hiện tại đã tới đây rồi, tất nhiên là ta muốn xem thử mấy năm gần đây, hai vị đệ tử của ta khi không có ta bên cạnh rốt cuộc đã trải qua những gì đã trưởng thành đến mức nào rồi.
Hơn nữa, đôi mắt Tần Ninh sáng lên, cười nói:
Nếu cảnh giới nhị biến mà không đánh lại cảnh giới tứ biến thì rõ ràng là đi tự sát, không đáng giá để ta cứu