Phong Thần Châu - Chương 7921:
Một chữ cầu bay lên trời, to lên trăm trượng, phóng ra từng luồng lực lượng vô cùng trong trẻo thuần khiết, xua tan màn đêm đen của Hoa Thiên Tuyệt, rồi đánh thẳng lên người ông ta.
Rầm… Tiếng nổ vang lên.
Hoa Thiên Tuyệt đang lao lên kia lập tức phải dừng lại, ông ta biến sắc, phẫn nộ nhìn vào Tần Ninh.
“Thực Cốt Mạt Nhật!” Ông ta nắm chặt tay, từng luồng hắc khí hóa thành một dòng nước lũ khủng khiếp, rồi từ đó tụ lại một chỗ hóa ra một người khổng lồ cao lớn trăm trượng tấn công Tần Ninh.
“Tác Tự quyết!” Vừa dứt lời, một chữ to lớn ngưng tụ quét ngang không trung.
Cửu Nguyên Đan Điển có Cửu Tự quyết, trước kia Tần Ninh không thể thi triển chúng, nhưng bây giờ hắn đã tới cảnh giới Vô Ngã, mệnh hoàn, hồn hoàn và phách hoàn đều đã ngưng tụ, đối với Tần Ninh giờ không còn gì khó khăn thi triển nữa.
Năm ấy, khi Tần Ninh tạo ra Cửu Nguyên Đan Điển, hắn đã khắc linh hồn của Cửu Tự quyết vào chín cuốn đan điển.
Cửu Tự quyết là sát quyết, nó dùng linh hồn của Cửu Nguyên Đan Điển và quyết của Tần Ninh để hỗ trợ lẫn nhau, từ đó bộc phát ra uy lực rất mạnh.
Tác tự quyết vừa xuất hiện đã đánh trúng Hoa Thiên Tuyệt. Vào lúc này, trông vị cường giả Tinh Thần Biến nhị biến kia dường như không thể làm gì Tần Ninh.
Tuy Tần Ninh thi triển ra ba tự quyết vẫn chưa gây tổn hại gì tới Hoa Thiên Tuyệt, nhưng ông ta cũng chẳng thể nào chế ngự được Tần Ninh.
Cảnh này khiến tất cả mọi người không thể chấp nhận nổi.
Chỉ là một tên cảnh giới Vô Ngã tầng một mà thôi, dẫu có dựa vào Cửu Nguyên Đan Điển để đạt tới cảnh giới Vô Ngã tầng bảy thì sao, dựa vào đâu đối kháng với cường giả cảnh giới Biến Cảnh chứ?
Cảnh giới Biến Cảnh! Ở Trung Tâm Thiên, người ở cảnh giới đó đều thuộc dạng đại nhân vật ở đỉnh kim tự tháp.
Cảnh giới Tam Ngã vốn còn chưa bằng một góc của cảnh giới Biến Cảnh nữa là! Chết tiệt! Luồng khí thế khủng bố lại tỏa ra, âm thanh âm âm lại truyền tới am lĩnh Nơi Hoa Thiên Tuyệt và Tần Ninh đánh nhau giờ đã thành đống đổ nát, nhà thấp, nhà cao, lầu các đều nát vụn.
May thay, lúc trước đã di tản hết dân cư xung quanh, nếu không, bây giờ chẳng biết có bao nhiêu người chết rồi.
Vào giờ phút này, Hoa Thiên Tuyệt đứng giữa không trung, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Tần Ninh.
“Thực Cốt Kính không giết chết ta được”.
Giọng điệu của Tân Ninh bình tĩnh đến lạ.
“Muốn chết à!” Lúc này, Hoa Thiên Tuyệt đâu nghe lọt tai câu nói của Tần Ninh chứ, ông ta nắm chặt tay, luồng khí tức khủng bố lại tỏa ra, âm thanh rầm rầm lại vang vọng tới.
“Thực Cốt, Tru Thánh!” Tay nắm chặt, khí tức tỏa ra, từng luồng nguyên lực đen kịt như đám mây mù hóa thành hàng ngàn hàng vạn lưỡi kiếm, chẳng mấy chốc đã trải khắp mặt đất.