Phong Thần Châu - Chương 7639:
Sau khi Huyết Truyền Minh dặn dò xong mới lại nhìn Huyết Anh, trấn an nói: “Trong Vạn Nguyên Tông có không ít linh đan diệu dược, thương thế của ngươi không khó khôi phục, mấy ngày gần đây không nên đi ra ngoài”.
“Ừm”.
Huyết Anh gật đầu, thế nhưng nghĩ đến Tần Ninh, Chiến Linh Uyên kia, trong lòng của hắn ta khó mà kìm được lửa giận.
Đọc tiếp tại Tamlinh247.vn Mặc dù dỉ chỉ Vạn Nguyên Tông nằm ở dưới mặt đất, thế nhưng có trận pháp ở bốn phía, lại có thể đưa ánh nắng từ bên ngoài vào, khiến nơi đây hoàn toàn không giống như dưới mặt đất, chỉ là bầu trời có chút đục ngầu mà thôi.
Đọc tiếp tại web Tamlinh247.vn Mà từng tòa lầu các, từng tòa cung đình ở đây giống như vô cùng vô tận, càng ngày càng có nhiều võ giả tiến vào nơi đây, cũng dần dần xảy ra càng nhiều cuộc chiến.
Võ giả nhà họ Triệu và Chiến Thần Lâu tiếp tục xuất phát theo Tần Ninh, trong lúc đó, mọi người đã đi qua một vài cung đình, cũng lấy được không ít chỗ tốt.
Chỉ là phần lớn đều là mệnh khí, mệnh đan, hồn khí phách khí và hồn đan phách đan lại cực kỳ hiếm thấy.
trong đâm người cùng dân phát hiện không chỉ là kiến trúc chất liệu của những cung khuyết này, mà cảm giác uy nghiêm cũng dần dần mạnh hơn, rất nhiều nơi đều xuất hiện trận pháp bảo vệ.
Mà suốt quãng đường này, đám người cũng đã gặp không ít võ giả của các thế lựch khác.
Bát chủ của Bát Phương Thần Giáo – Giáo Lý Tồn Vân.
Vũ Thiên Nguyệt của Thiên Vũ tông! Hai vị này đều là cường giả cảnh giới Vô Ngã uy danh hiển hách, cũng cực kì nổi tiếng trong Tây Hoa Thiên.
Mà khi không ngừng đi sâu vào trong, đám người giống như đã đi tới khu vực trung tâm của Vạn Nguyên Tông, cung đình lầu các xuất hiện phía trước bắt đầu trở nên cao to.
Loáng thoáng còn khiến người ta có cảm giác đè nên cực kì không thoải mái.vn Mà lúc này, lại có không ít võ giả tụ tập ở đây, từng nguyên lực dao động, đội ngũ của các phe phái đều nghênh ngang tìm kiếm ở chỗ này.
Đ Người nhà họ Triệu và Chiến Thần Lâu vn đến, đương nhiên cũng đi tìm kiếm bốn phía.
Lúc này Tần Ninh đứng phía trên một tòa lầu các, dõi mắt nhìn về phía chỗ sâu.
Nơi đó có mây mù lượn lờ, loáng thoáng có từng tòa tháp cao lầu các để lộ ra đỉnh tháp.
Lý Nhàn Ngư đứng bên cạnh Tần Ninh, kỳ quái nói: “Sư phụ, bên kia… mang đến cho người ta cảm giác rất âm trầm…, “Ngươi cũng có loại cảm giác này?” “Vâng”.
Đ Tần Ninh nhìn về phía bên kia, nói: “Không biết vì sao ta luôn có một chút bất an, ít nhất đến bây giờ trong dỉ chỉ Vạn Nguyên Tông này còn chưa xuất hiện nguy hiểm gì”.
Tần Ninh vừa dứt lời, Chiến Linh Vân lại cười nói: “Không có nguy hiểm, có thể là bởi vì đã quá lâu, dù sao cũng đã qua ba mươi vạn năm rồi mà..”. “Chưa chắc”.
Tần Ninh vừa nói xong, đột nhiên một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.