Huyền Lục - Chương 768
Đám hắc vụ của Dạ chủ tương đối đặc thù, Khương Hy đã thử dùng linh nhãn soi kỹ ngay thời điểm ở trong đại điện này rồi, nhưng ngoài ý muốn là hắn không nhìn thấy gì hết. Dạ chủ từ đầu đến cuối vẫn ẩn mình được đằng sau lớp hắc vụ đó. Dung mạo của nàng vẫn luôn là bí mật. Bất quá bây giờ hắn có thể thấy rõ nàng, dưới góc nhìn của hắn, nàng không tính là đẹp nhưng lại có một sự thu hút riêng. Nét lôi cuốn của nàng khiến cho người khác phải mở miệng ra để khát cầu chứ không thể dùng ánh mắt để biểu thị. Nàng có một sự ngạo thị của thượng vị giả rõ rệt, ai nhìn vào nàng cũng phải tự động khom người cung kính. Cũng may trên người nàng không có uy áp của đế vương, nếu không nàng có thể thử đi Đế đạo, làm một thế Nữ Đế, dù khá chông gai.
“Ngũ tân tại Huyền Đô Đại Lục có tác dụng ước thúc những thế lực khác, khiến cho các thế lực trở về thế cân bằng, trong trường hợp này, ngũ tân ước thúc Tam Đại Hoàng Triều cùng tất cả những thế lực nhất lưu trên đại lục. Tứ minh sẽ nhận cân bằng từ tam ẩn, yêu thú sẽ nhận cân bằng từ nhân loại. Mọi sự tồn tại trên Đại Lục sẽ cân bằng lẫn nhau, cùng nhau tạo dựng một môi trường bền vững để tồn tại”, thanh âm của Dạ chủ nhàn nhạt vang lên.
Cân bằng – Từ trước đến nay vẫn luôn là lý niệm của nàng, đồng thời cũng là tồn tại giúp cho Huyền Đô Đại Lục phát triển bền vững đến tận bây giờ. Có cân bằng tồn tại, thiên hạ cũng thái bình, vạn vật đều an ổn. Nàng nhìn qua đám người một hồi rồi nói tiếp:
“Tại Huyền Đô Đại Lục, Dạ Ma chúng ta và Quan Nhân Các là hai thế lực cổ lão, tồn tại song hành cùng ngũ cổ và Ngũ Đại Ma Đạo, nhiệm vụ chính vẫn luôn là giữ thế cân bằng cho Đại Lục. Ở Quan Nhân Các cũng có một Huyền Đô Thiên Bình, một khi Thiên Bình bị lệch, song phương nhất định phải bắt tay với nhau diệt trừ đi yếu tố tạo nên mất cân bằng. Có đôi khi là sát nhập, cũng có đôi khi là diệt trừ. Với lực lượng của Dạ Ma cùng Quan Nhân Các, chúng ta hoàn đủ sức tiêu diệt bất kỳ một đại thế lực nào trong thiên hạ”,
Lời vừa ra, toàn trường một lần nữa rơi vào tĩnh mịch vô tận, Khương Hy có đoán được đôi chỗ nhưng nghĩ đến việc Dạ Ma cùng Quan Nhân Các bắt tay nhau thì đúng thật có chút ngoài ý muốn. Bất quá sau khi kết nối lại mọi chuyện, hắn cũng rõ rành rành đôi chút, Dạ Ma có tình báo rất mạnh, điều này khiến hắn cảm thấy hơi hoài nghi, chí ít, thế lực này biết nhiều gần như ngang với Quan Nhân Các. Quan Nhân Các đương nhiên không bị mất vị trí của mình vì nó còn có tác dụng ghi chép lại lịch sử tu chân giới. Nhưng về lý, thế lực này không nên để Dạ Ma lấn chiếm đất kinh doanh của mình mới phải.
Nguyên lai, cả hai thế lực vốn bắt tay từ lâu, mọi thông tin tình báo hầu hết đều được san sẻ để giảm gánh nặng. Quan Nhân Các cung cấp thông tin, Dạ Ma lợi dụng thông tin đó rồi cầm đao đi giết người, theo cách gọi của Dạ chủ là đi ‘diệt trừ’ những nhân tố mất cân bằng.
“Giết người cũng khiến khí vận chênh lệch, như vậy phải chăng chúng ta đi ngược lại với lẽ cân bằng đang tạo dựng ra sao?”, Từ Hồng bình tĩnh hỏi.
“Mọi tồn tại trên Đại Lục đều có khí vận, nhưng còn tùy vào việc lượng khí vận đó gây ảnh hưởng đến Huyền Đô Thiên Bình không, nếu quá nhỏ, vậy không cần để ý”.
“Nói như vậy, chỉ khi đại thế lực hành động thì Huyền Đô Thiên Bình mới chuyển động thôi sao?”, Hắc Nha thắc mắc.
“Ngươi nói không sai, chỉ cần đại thế lực động thủ, Huyền Đô Thiên Bình sẽ phản ứng, đến khi đó, các trưởng lão Ngọc Diện sẽ hành động, các ngươi chỉ mới Kim Diện, ngày nào vào Ngọc Diện như Ám Bộ tự nhiên sẽ biết cụ thể thêm, mặc dù hiện tại theo bản toạ thấy thì hắn đã đoán được gần hết rồi”, Dạ chủ liếc mắt nhìn sang Khương Hy rồi nói.
Khương Hy không biết làm gì hết ngoại trừ cười khan, nếu không phải có trải nghiệm của đời trước, hắn khó lòng nào hiểu được mấy chuyện này, hai chữ ‘cân bằng’ xuất hiện trong thuyết Đạo Gia khá nhiều, nhưng vì nhiều nên nó mới cực kỳ khó để đạt đến. Chân chính ‘cân bằng’ vốn chưa từng tồn tại, nó chỉ duy trì một giai đoạn ngắn rồi chuyển hoá thành một hình thái khác mà thôi. Có thể là chiến tranh, cũng có thể là thảm sát, cân bằng một lần nữa sẽ chênh lệch, chênh lệch rồi cũng sẽ về cân bằng. Nói chung, theo những gì hắn hiểu được, cân bằng sẽ không thể tồn tại vĩnh viễn, nó là một vòng lặp chờ đợi đến thời điểm cần thiết để tái cân bằng trở lại.
“Dạ chủ đại nhân, lần cuối cùng Huyền Đô Thiên Bình chuyển động là bao lâu rồi?”, suy nghĩ một hồi, Khương Hy hỏi.
“Sự kiện này các ngươi đều biết, là đại chiến Chính – Ma hơn hai ngàn năm trước, khi đó, Huyền Đô Thiên Bình đạt sự chênh lệch cao nhất trong vạn năm trở lại đây. Đương nhiên, bản tọa không sinh ra trong thời đại đó nên không biết cụ thể được, chỉ nghe mấy vị tiền bối của Dạ Ma kể lại”, Dạ chủ nhàn nhạt đáp.
Khương Hy gật đầu, biểu thị không còn thêm thắc mắc gì nữa. Dạ chủ không muốn mất nhiều thời gian, nàng nhìn qua những người còn lại rồi nói tiếp:
“Bây giờ các người đều đã trở thành hạch tâm của Dạ Ma rồi nên phải hiểu, thân là sát thủ, các ngươi cũng chính là người cân bằng của Đại Lục, mỗi một hành động của các người đều phải hợp lý, không được phép khiến cho cân bằng của Đại Lục bị lệch đi, nếu không sẽ nghiêm trị không tha”.
“Cẩn tuân theo lời của Dạ chủ”, đám người hành lễ nói.
“Nghe lời là tốt, chuyện còn lại sẽ do Phán Quan trả lời các ngươi, bản tọa cùng Ma chủ sẽ rời đi, các ngươi là những hạt giống tốt nhất những năm này nên đừng khiến bản tọa thất vọng”.
Vừa dứt lời, nàng lập trực tiếp vung tay ra nắm lấy cổ áo của Ma chủ rồi tiêu biến vào hư không, đám hắc vụ che mắt đám người Từ Hồng theo đó cũng bị thu lại bao lấy nàng mà rời đi cùng.
“Tiểu tử, cầm lấy thứ này, bao giờ cần chỉ điểm thì cứ liên lạc với bản tọa”, trước khi bị Dạ chủ lôi đi, Ma chủ còn chủ động ném ra một lệnh bài về phía Khương Hy rồi nói, giọng điệu không rõ ràng nhưng hắn vẫn đại khái nghe được. Tấm lệnh bài này cũng sặc mùi men từ bầu linh tửu của lão nên hắn phải dùng không ít pháp lực mới gột rửa đi hết.
Tấm lệnh bài này có màu đen, được làm bằng tài liệu tương đối quý hiếm – Ma Ngọc, luận đến tác dụng, tấm lệnh bài có lực phòng ngự cực kỳ đáng sợ, chí ít, nó có thể giúp Khương Hy đỡ trực tiếp một đòn tấn công của đại tu hành giả Nguyên Anh cảnh. Trên tấm lệnh bài này có khắc hai chữ ‘Dạ Ma’ theo phong cách họa phù, chân nguyên ẩn trong nó tương đối hùng hậu, còn mạnh hơn lượng chân nguyên hiện thời trong thế nội hắn.
“Khí vận của tiểu tử ngươi cao thật đấy, trong tay còn có cơ hội cầm được cả lệnh bài Dạ Ma”, Hoàng Ngưu từ tốn bước tới cười ha hả rồi vỗ lưng hắn nhưng hắn nhanh hơn một bước mà tránh đi. Hắn mời đánh với hư ảnh của lão một trận xong nên hiểu rất rõ cường độ thân thể của lão kinh hoàng đến mức nào, tuy rằng Mị Linh chân thân của hắn rất dẻo dai nhưng bị lão vỗ trúng thì vẫn đau lắm.
Hoàng Ngưu không phiền hắn tránh đi, lão từ tốn tiến đến chỗ Thạch Nhân rồi khen ngợi dặn dò đôi ba câu cụ thể liên quan đến truyền thừa lý niệm. Nghe qua Dạ chủ cùng Ma chủ nói thì lý niệm đó có vẻ đơn giản, thậm chí là không đáng để phải vào hạch tâm mới được nghe nhưng ẩn sau đó còn nhiều huyền cơ lắm. Chí ít Khương Hy nhìn ra Huyền Đô Thiên Bình kết nối với bản nguyên Đại Lục thì hắn đại khái đã nhìn ra được vấn đề ẩn tàng rồi. Chuyện hắn dự trù từ đầu đến giờ xem chừng khó mà qua mắt được Huyền Đô Thiên Bình, xem chừng phải tính toán lại từ đầu thôi, sơ sẩy một chút không khéo lại thành kẻ thù của cả Quan Nhân Các cùng Dạ Ma.
“Tiểu tử, ngươi khiến lão thân ngoài ý muốn đấy, tạo nghệ Phù đạo đã đủ tầm để sáng tạo Nguyên Phù rồi”, Minh Kính trưởng lão mỉm cười nói.
“Lão sư, người nói quá rồi, còn phải nhờ người chỉ dạy nhiều, hôm qua kém chút ta bị người dọa sợ đấy, nếu không phải có thủ đoạn riêng, đơn thuần dùng Phù đạo thật sự khó cách nào thắng nổi người”, Khương Hy từ tốn đáp lại.
“Cởi áo ra, lão thân muốn nhìn kỹ càng hơn”, Minh Kính trưởng lão bình tĩnh nói.
Khương Hy gật đầu, sau đó liền nhẹ nhàng cởi y phục nửa thân trên ra, linh thức khẽ động, Nhân Phù ngay lập tức hiện ra thành một tầng trận án chạy trên cơ thể. Hồng quang tản ra thánh khiết bình ổn chứ không hùng hậu bá đạo như hôm qua. Động thái này của hắn khiến cho các Phán Quan khác để ý, đồng thời cũng tò mò mà tản thần thức đến đây để quan sát. Hắn nhận ra thần thức của bọn họ nên không ngăn cản, dù sao cũng chẳng ngăn cản được.
Minh Kính trưởng lão nhìn qua đám Nhân Phù của hắn một lượt rồi gật đầu, hai mắt híp lại đầy thâm thuý nhìn lấy hắn rồi nói:
“Chẳng trách ngươi không đoái hoài gì đến đại trận của tổng bộ, nguyên lai đã nghiên cứu loại Phù đạo này từ sớm rồi”.
“Quả nhiên là lão sư, tuệ nhãn của người như đuốc”, Khương Hy cười cười đáp, một tay từ tốn kéo áo lên mang lại như cũ.
“Ngươi cùng lão thân sẽ phải có một buổi trò chuyện khá lâu đấy, ngươi đừng mong thoát”, Minh Kính trưởng lão mỉm cười nói, ngữ khí không lạnh không nhạt nhưng lại khiến hắn phải đổ đầy mồ hôi. Đại khái thì có lẽ nàng tò mò từ đâu hắn biết được Phù đạo Lam Thiên Tuyết Tộc thôi. Tuyết Lam có thủ đoạn của Tuyết Đế che đậy nên nàng không phát hiện ra chân diện cũng phải. Cũng may, nàng không bắt hắn lại nói chuyện ngay nên còn có thời gian để chuẩn bị ‘kịch bản’.
Vì hắn đã biết được khá nhiều liên quan đến cân bằng cùng lý niệm của nó rồi nên tiếp theo đó, nàng không nói với hắn nhiều, chỉ tinh gọn lại một vài điểm để nói thôi. Riêng Võng Liêu thì nàng nói kỹ càng hơn vì đôi phương thực sự không rõ về tác dụng của Huyền Đô Thiên Bình thật.
Mọi người đều có chuyện của mình, Khương Hy cảm thấy hắn không còn chuyện gì khác nên định rời đi thì ngay lúc đó, Quỷ Mâu đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.
“Ám Bộ tiên sinh, lão phu có chuyện riêng muốn nói với ngươi”.
. . .
. . .
PS: Nghèo bền vững, nghèo bền vững, nghèo bền vững. Chuyện quan trọng phải nói ba lần. Cầu Donate, cầu donate, cầu donate.
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Thần chưa hẳn đã siêu thoát, Tiêu Dao là một cách sống. Trải nghiệm từng kiếp nhân sinh, chính là tùy hứng như vậy *Tiêu Dao Lục*