Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2536
XỬ LÝ MỘT THỂ
Lý Tông Dũng đợi hai người chuyển vào một phòng bệnh bình thường mới rời đi.
Vốn dĩ Vu Thừa Chinh muốn chia ra hai phòng, nhưng Lý Tông Dũng nói với bác sĩ hai người là vợ chồng, để ở cùng phòng.
Vì vậy dưới ánh mắt kinh ngạc của Vu Thừa Chinh, hai người được chuyển vào cùng một phòng bệnh.
“Tiểu đoàn trưởng, thế này… thế này không hay đâu.”
Vợ chồng?
Hai người này kết hôn bao giờ?
“Tôi đang giảm bớt gánh nặng cho cậu, hai người hai phòng, cậu lo được à?!”
Vu Thừa Chinh bừng tỉnh, vội vàng cảm ơn Tiểu đoàn trưởng.
Thực ra, Lý Tông Dũng đang thầm mắng anh ta là đồ không có mắt nhìn!
Hai người này có khác gì kết hôn, thiếu mỗi cái giấy đăng ký mà thôi, có gì mà không thể ở chung!
Đúng là kém tắm!
Còn kém hơn cả ông già này!
Hơn nữa ông cảm thấy, hai người này cho dù là ai mở mắt ra trước, người đầu tiên muốn gặp cũng chính là đối phương. Cho nên còn không bằng để bọn họ cùng phòng, như vậy cũng có thể khiến đối phương yên tâm.
“Được rồi, cậu ở đây đi, tôi về trước đây.”
Lý Tông Dũng lười nói nhiều với cái tên ngốc này, dứt khoát ném lại một câu rồi đi.
Trực thăng đã đợi ông trên sân thượng bệnh viện. Trước khi lên trực thăng Lý
Tông Dũng đã gọi điện thoại cho hai lãnh đạo kia, biết đơn vị vẫn đang đóng quân ở biên giới, vì vậy ông lại bay qua đó.
Hai ngày sau đó, Lý Tông Dũng xử lý biên giới với tốc độ nhanh nhất. Đặc biệt là lần này nước F gia tăng nhân lực, trợ giúp
Quân khu 9 cùng xử lý hoàn toàn.
Vốn dĩ ba người Dư Xuyên kẻ bị bắt kẻ chạy trốn, ba ngọn núi lớn đã đổ rồi, những thế lực kia lại bị Dịch Sùng Chiêu tiêu diệt gần hết trong trận chiến cuối cùng nên trong nửa tháng ngắn ngủi, về cơ bản mọi thứ đã được dọn dẹp xong.
Vùng đất “không ai quản lý” dưới sự hợp lực của hai nước đã hoàn toàn biến mất.
“Lần này cảm ơn Tư lệnh Kevin đã ra tay tương trợ.”
Sau khi tất cả kết thúc, Lý Tông Dũng tiễn người nước F.
Tư lệnh Kevin hừ lạnh một tiếng, dùng khẩu ngữ không lưu loát nói với Lý Tông
Dũng: “Không dámnếu tôi không ra tay, sợ là khó giữ được cái chức Tư lệnh này.”
“Ý anh là sao?” Lý Tông Dũng kinh ngạc hỏi.
“Lời này là nữ binh của anh nói, tôi còn lo lắng rất lâu nữa đấy.”
Trông ông ta giống tức giận hơn là lo lắng.
Lý Tông Dũng thấy thế mới hiểu ra tại sao nước F lại phải ra bốn chiếc trực thăng và hơn mười binh lính khác đến tiếp viện.
Hóa ra là Nhiếp Nhiên đã uy hϊế͙p͙ người ta.
Ông cười nói: “Con nhỏ đó nói năng hơi đanh đá. Nhưng tôi nghĩ là vì nguy cấp nên nó mới thế, hy vọng Tư lệnh đừng để ý.”
Tư lệnh Kevin hừ lạnh, không giống tha thứ lắm.
Lý Tông Dũng đang nghĩ có cần trịnh trọng xin lỗi thay Nhiếp Nhiên không, ai ngờ ông ta hỏi: “Bây giờ nữ binh đó thế nào rồi?”
“Vẫn chưa tỉnh.” Lý Tông Dũng ngẩn ra, trả lời.
Vị Tư lệnh lại cau mày, hình như hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn làm ra vẻ bình tĩnh nói: “Lần này tôi nghe binh lính của chúng tôi nói nếu không có nữ binh đó giúp đỡ, chỉ sợ khi đó tất cả đều chết hết rồi, cô ấy kéo tất cả hỏa lực lên một mình mình. Cô gái này… cũng coi như gan dạ.”
Còn dám uy hϊế͙p͙ cả ông ta, đúng là con nhỏ không sợ chết!
“Gan dạ gì chứ, ngài đừng khen nữa, lần này nó bị thế, tôi thật sự bị dọa mất nửa cái mạng già rồi.” Lý Tông Dũng nhìn ra được vị Tư lệnh này rất coi trọng Nhiếp Nhiên nên cũng yên tâm hơn.
Dù sao chuyện này cũng liên quan đến vấn đề giữa hai nước, ông không muốn có chuyện ầm ĩ không vui. Thế thì chỉ sợ con đường sau này của Nhiếp Nhiên sẽ khó đi.
Tư lệnh lại nói: “Nếu như cô ấy tỉnh, nhớ thông báo cho tôi một tiếng, mấy cấp dưới
của tôi rất muốn đi gặp cô ấy. Không phải nước anh có câu ơn cứu mạng lớn hơn trời à? Cô gái này cứu mười người của tôi, ân tình còn lớn hơn vũ trụ.”
Lý Tông Dũng nghe đến câu cuối cùng thì bật cười, nhưng cũng gật đầu đồng ý:
“Được, đến khi nó tỉnh lại, tôi nhất định sẽ thông báo.”
Tiễn người nước F đi xong, Vu Thừa Chinh cũng tới.
Bởi vì Dịch Sùng Chiêu vẫn nằm ở trong bệnh viện nên bây giờ tất cả mọi chuyện đều giao cho anh ta.
Anh ta mặc đồng phục tác chiến của Quân khu 9, báo cáo với Lý Tông Dũng: “Tiểu đoàn trưởng, tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong.”
Lý Tông Dũng gật đầu, ra lệnh: “Vậy thì về đơn vị thôi.”
Bây giờ đã giải quyết xong biên giới, hơn nữa cũng dọn dẹp xong, tiếp theo nên xử lý vấn đề nội bộ rồi.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m