Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2487
Cho dù mười người bọn họ không xuất hiện thì vẫn có người ở biên giới vây quét.
Vậy không bằng để đám người kia đi thẳng đến cửa ải, bị đạn bắn là được.
“Chúng tôi đã bàn bạc với đội trưởng Dịch rồi, chúng tôi chỉ trợ giúp chứ không tham gia vào, chỉ cần bảo đảm không để cho một tên tội phạm nào thoát khỏi khu vực biên giới của chúng tôi là được.”
Nhiếp Nhiên kinh ngạc.
Trợ giúp?
Không tham gia vào?
Cho nên nước F chỉ để mười người này hành động, còn lại đều đợi ở địa bàn của mình?
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên thoáng nặng nề. Cô còn tưởng hai nước hợp tác với nhau về mọi mặt, hóa ra không phải vậy.
Dịch Sùng Chiêu cố gắng đàm phán với đối phương nhiều ngày đến thế cũng chỉ khiến
Chương 1487
VỢ CHỒNG ĐỒNG LÒNG?!
Nhưng câu này lại khiến người đàn ông tên A Cảnh đó không vui: “Này!
Cô nguyền rủa hành động của chúng tôi thất bại à!”
“A Cảnh.” Đội trưởng của bọn họ gọi A
Cảnh một tiếng, sau đó nói với Nhiếp
Nhiên: “Có kế hoạch B.”
“Kế hoạch gì?” Nhiếp Nhiên hỏi.
Vẻ mặt A Lực nghiêm nghị: “Chúng tôi rút lui. Mỗi cửa ải ở biên giới nước F đều có người mai phục, bọn chúng đi qua sẽ vẫn bị bao vây tiễu trừ.”
Nhiếp Nhiên: “Nếu thế thì các anh ở đây có ý nghĩa gì?”
đối phương ra tay trợ giúp. Đủ để nhìn ra được những đất nước này bỏ mặc khu vực này ra sao. Chẳng trách đám người kia hung hăng càn quấy, xưng vương xưng bá biên giới.
Có lẽ nếu không phải nhiệm vụ nằm vùng của Dịch Sùng Chiều thành mồi dẫn lửa ở khu này, chắc Quân khu 9 cũng không hành động nhanh như thế nhỉ?
May mà Trì Tranh Bắc và Dư Xuyên đều ở gần nước Z, cộng thêm Dịch Sùng Chiêu khống chế tốt hỏa lực nên bọn họ chiến đấu sẽ không ảnh hưởng đến đất nước khác.
Duy chỉ có Mạc Thừa.
Địa bàn của hắn vốn gần nước F nhất, đại bản doanh cũng sát biên giới, một khi khai chiến thế nào cũng phải báo cho nước F, nếu không thế cục giữa hai nước sẽ trở nên căng thẳng.
Chậc! Không thể không nói hắn rất giỏi tính toán.
Hắn biết nổ súng trên địa bàn của người khác dễ gây ra chiến tranh nhất nên đặt hang ổ của mình ở ranh giới hai nước, vậy thì nếu nước Z muốn bao vây tiễu trừ hắn, còn phải thương lượng thu xếp với nước F.
Không chỉ mất thời gian, còn có thể bị từ chối.
Thường là đến cuối cùng sẽ nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Đáng tiếc, hắn ngàn tính vạn tính cũng không tính đến lần này người Quân khu 9 quyết tâm muốn dọn dẹp khu vực này, cho dù tốn thời gian công sức thế nào cũng muốn tiến hành.
Nhiếp Nhiên nhìn bản đồ một lúc lâu mới nói với A Lực: “Tôi muốn gọi điện thoại cho
Tiểu đoàn trưởng của chúng tôi.”
“Được.” A Lực gật đầu.
Nhiếp Nhiên bước nhanh ra ngoài gọi điện thoại.
Lý Tông Dũng kinh ngạc: “Sao thế?”
Nhiếp Nhiên nói thẳng vào vấn đề: “Tôi vừa trao đổi với bọn họ về kế hoạch buổi tối, phát hiện kế hoạch của bọn họ giống với kế hoạch khi tôi dẫn người của Mạc
Thừa đi tập kích Trí Tranh Bắc, tôi cảm thấy khả năng thành công quá thấp.”
“Sao có thể như vậy!”
Lần này Lý Tông Dũng cũng không kịp trở tay.
Lúc ấy Quân khu 9 bọn họ bao vây tấn công Trì Tranh Bắc, biết Nhiếp Nhiên sẽ phối hợp những cụ thể thế nào thì không biết. Bởi vì khi đó tình hình quá đặc biệt, bọn họ không kịp nói rõ với nhau. Ngay cả
Nhiếp Nhiên cũng chỉ biết đại khái kế hoạch của Quân khu 9.
Sau đó thời gian trở về quá ngắn, cũng chưa kịp nói cặn kẽ. Không ngờ bây giờ kế hoạch của hai người lại trùng nhau.
Lý Tông Dũng thấy mình sắp tức chết rồi!
Lúc này bọn họ còn chơi trò vợ chồng đồng lòng gì chứ!
“Tôi thấy phải lập tức sửa đổi kế hoạch, nếu không mấy người chúng tôi không cần thiết phải xuất hiện.” Nhiếp Nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Lý Tông Dũng, cô đề nghị.
Mạc Thừa không tin vào sự xuất hiện của bọn họ, đương nhiên sẽ chia ra một nhóm người đến tấn công. Nhiếp Nhiên không muốn đâm đầu vào chỗ chết.
“Vậy theo cô phải làm thế nào?”
“Tôi tự nhận mình không có năng lực vạch ra một kế hoạch phối hợp được với toàn cuộc, hơn nữa lúc vạch kế hoạch này chắc chắn anh ấy cũng đã bố trí hoàn thiện mọi điểm trong đó, nếu như bây giờ tôi động vào, ván cờ này sẽ hỏng hết… Tôi muốn sửa đổi một chút thôi.”
“Cô muốn sửa thế nào?”
“Mạc Thừa biết chúng ta diễn lại trò cũ, chắc chắn đoán được số người không vượt quá hai mươi, cho nên hắn sẽ không quan tâm, nhưng nếu như không phải là tập kích bất ngờ, mà là đánh tiên phong, phía sau có bộ đội áp sát, như vậy hắn sẽ thấy hoảng hốt.”
Một lúc sau Lý Tông Dũng mới nói: “Nhưng bảo bọn họ phải thêm một nhóm người, chưa chắc bọn họ đã đồng ý.”
Dĩ nhiên Nhiếp Nhiên biết bọn họ sẽ không đồng ý. Chỉ là trợ giúp thôi, họ sẽ không phí sức dẫn người tới nữa.