Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2476
MỘT KIỂU ÂN ÁI KHÁC
Lý Tông Dũng trừng đứa học trò ngốc của mình: “Chuyện này cháu không trao đổi với nó đi, nói với chú làm gì! Tăng thêm lượng công việc cho chú đúng không?”
Dịch Sùng Chiêu: “…”
“Đi đi, đừng có làm phiền chú, mau cút đi.”
Lý Tông Dũng phất tay đuổi người.
Hai cái đứa này đúng là chỉ giỏi gây phiền phức cho người ta!
Nhiệm vụ sắp kết thúc, hai người sắp thành, cháu nội cũng sắp tới tay rồi, kết quả cái tên ngốc này lại làm mất cả vợ. Còn cãi nhau nữa có lẽ ông nhắm mắt cũng chưa chắc thấy được cháu của mình!
“Thôi, cô ấy mệt mỏi lắm rồi, đừng quấy rầy cô ấy nghỉ ngơi nữa.”
Lý Tông Dũng nghe xong mà chỉ muốn đạp
Dịch Sùng Chiêu ra ngoài.
Lúc này còn ở trước mặt mình thương vợ à!
Vậy vừa nãy đến đây làm gì?
Uổng công ông vất vả làm công tác tư tưởng cho cô hơn nửa tiếng. Kết quả mới có ba phút mà tên này đã hiện nguyên hình rồi.
Nghĩ thôi đã cảm thấy mình thật khổ!
Vì cháu nội mà cái gì cũng làm.
“Chú cho cháu ba giây, mau cút ra ngoài cho chú!” Lý Tông Dũng tức giận.
Dịch Sùng Chiêu đáng thương không biết rốt cuộc mình khiến thầy không vui ở điểm nào, vội cầm đồ chạy vụt đi. Về đến lều, anh thấy bên trong vẫn có ánh đèn mờ, trên cái giường thô sơ hơi nhô lên.
Anh không tự chủ được đi tới cạnh giường.
Lúc này Nhiếp Nhiên đã ngủ, không biết có phải khoảng thời gian này cô mệt thật không mà cô lại không cảm nhận được anh đến gần.
Hàng mi dài phủ bóng mờ lên mặt cô. Lúc này mà cô vẫn cau mày, có vẻ ngủ không được yên ổn.
Dịch Sùng Chiêu đưa tay ra nhưng chỉ dừng ở giữa không trung.
“Rốt cuộc anh phải làm gì em mới có thể ngoan một chút đây?” Anh nhỏ giọng thở dài một tiếng rồi rời đi.
Mi mắt người đã ngủ say khẽ run lên.
Cuối cùng Dịch Sùng Chiêu vẫn ở lại chỗ Lý
Tông Dũng trò chuyện tuyến đường tiếp theo của Nhiếp Nhiên cùng với một số chuyện bất ngờ có thể xảy ra lúc tập kích, vạch ra các kế hoạch A B tương ứng.
Lý Tông Dũng thấy dáng vẻ nghiêm túc của
anh, thật không biết nên nói cái gì. Hai cái người này nghĩ cho đối phương quá nhiều, nghĩ cho mình quá ít, kết quả lại cãi nhau.
Thật không biết thế này có được coi là một kiểu ân ái trá hình không.
Lý Tông Dũng thấy anh dùng hai tiếng viết tất cả những gì cần chú ý trong kế hoạch của Nhiếp Nhiên lần này, chắc chắn toàn bộ kế hoạch không có vấn đề gì rồi mới giao đồ cho mình, dặn dò kỹ lưỡng.
“Chú biết rồi, chú sẽ nói với nó.” Lý Tông
Dũng nghe anh lải nhải không ngừng mà phát ghét.
Nhưng Dịch Sùng Chiêu vẫn không yên tâm nói lần nữa: “Chú nhất định phải nhớ bảo cô ấy sau khi gặp bọn họ thì liên lạc với cháu, cháu vẫn có việc phải dặn cô ấy.”
Lý Tông Dũng gật đầu: “Yên tâm đi, chú sẽ nói, cháu mau dẫn đội làm kiểm tra lần cuối rồi lên đường đi!”
Thấy chỉ còn nửa tiếng nữa, anh biết
không thể trì hoãn thêm: “Vậy cháu đi trước đây.”
“Chú ý an toàn!” Lý Tông Dũng dặn dò.
Dịch Sùng Chiêu gật đầu, nhanh chóng rời đi trong sắc trời tờ mờ sáng.