Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2427
MUỐN CÓ ĐƯỢC THÌ PHẢI BỎ RA
Mạc Thừa cảm thấy cô gái này không chỉ có thủ đoạn độc ác mà dã tâm cũng cực kỳ lớn.
Hắn híp mắt cười khinh thường: “Động đến Trì Tranh Bắc? Tôi và hắn ta đã giao hẹn tạm thời không động đến đối phương rồi, cô muốn tôi thất hứa à?”
“Nói như anh là người giữ lời lắm ấy.”
Từ lúc thấy hắn vô thức nắm tay lại là cô đã biết hắn để ý lời cô rồi, bây giờ chẳng qua đang giả vờ giả vịt thôi.
Không có người đàn ông có dã tâm nào không động lòng với câu này.
Quyền lợi là thứ mê người biết bao.
Mạc Thừa biết cô đang cười nhạo mình nhưng cũng không tức giận, hắn vốn không phải là một người tuân thủ lời hứa.
Nhưng hắn không muốn để có được như ý nhanh như vậy: “Tôi không giữ lời lúc nào?”
“Vậy rốt cuộc anh có đánh không?” Nhiếp
Nhiên hỏi thằng luôn.
Mạc Thừa híp mắt lại nhìn cô, giống như đang suy nghĩ, giống như đang tìm tòi nghiên cứu, cuối cùng dửng dưng nói: “Cô nói thử xem.”
Nhiếp Nhiên coi như hắn ngầm thừa nhận, nói: “Mặc dù tôi không thích Quân khu 9, nhưng lúc ở đó tôi đã nghe được ít tin tức, bọn họ đang chuẩn bị xử lý Trì Tranh Bắc, tôi nghĩ đây là một cơ hội rất tốt.”
“Cô muốn tôi nhân lúc bọn họ đánh Quân khu 9 để giậu đổ bìm leo?” Mạc Thừa cười.
Cô gái này muốn hắn hợp tác trá hình với
Quân khu 9.
Bây giờ một mình Mạc Thừa nhất định không thể đối phó với Trì Tranh Bắc. Mà
Quân khu 9 cũng không thể hoàn toàn giải quyết Trì Tranh Bắc.
Nhưng nếu như Mạc Thừa tạm thời đánh phe mình…
Nụ cười của hắn càng thêm u ám: “Cô không biết cái gì gọi là môi hở răng lạnh à?”
Nhiếp Nhiên không bị thái độ của hắn dọa, còn cười: “Ngại quá, tôi chỉ biết là một núi không thể chứa hai hổ.”
“Nếu tôi không làm thì sao?” Mạc Thừa nhìn nụ cười của cô, không biết tại sao cứ cảm thấy không thoải mái.
“Vậy thì đổi người khác, đối với tôi mà nói không khác gì nhau.”
Giọng cô rất bình tĩnh, giống như nói tối hôm nay đổi món ăn.
“Đổi người khác? Hình như cô coi tôi thành
con cờ trên tay cô rồi, cô cảm thấy bây giờ cô có bản lĩnh đó à?”
Trên địa bàn này, trừ hắn ra chỉ còn Trì
Tranh Bắc. Cô nói đổi người, đơn giản chính là chuyển mục tiêu sang Trí Tranh
Bắc, sau đó đối phó với mình.
Ha ha!
Rốt cuộc cô có biết bây giờ hắn có thể giơ súng lên giết chết cô không?
Cô gái này phách lối quá mức, ngay cả tiền cược còn không có cũng dám ngang ngược với hắn.
Cô nghiêng người qua cái bàn nhỏ giữa hai người họ, trong mắt lấp lánh ý cười thông suốt: “Mạc Thừa, bản lĩnh của tôi chính là, anh muốn hợp tác với tôi. Sao tôi không nhìn ra anh động lòng rồi chứ?”
Cô giữ một khoảng cách an toàn với Mạc
Thừa. Nhưng nụ cười dửng dưng cùng với ánh mắt sáng kinh người của cô khiến hắn như bị kim châm. Không biết là bởi vì câu
nói kia của cô hay vì đôi mắt long lanh đó.
Mạc Thừa nhìn cô chằm chằm.
Nhiếp Nhiên không hề tránh né, thoải mái ngồi về chỗ của mình cho hắn nhìn.
“Cô muốn hợp tác với tôi? Vậy tiền cược đâu? Dù sao cũng phải có tin tức chứ?”
Nhiếp Nhiên phì cười: “Kiểu thăm dò của anh vẫn dễ thấy y như cũ, nhưng không thể phủ nhận, đúng là tôi có tin tức, nếu không tôi sẽ không đồng ý ở lại chỗ này chờ anh khảo nghiệm.”
Cô là người thông minh.
Càng thông minh càng thấy rõ suy nghĩ của đối phương.
Những ngày qua đám người kia làm khó cô chỉ là vì tin tức của cô, mục đích của cô.
Cũng chính vì thông minh nên cô biết thẳng thắn mới có thể khiến hắn yên tâm hợp tác với mình.
Mạc Thừa rất tán thưởng sự thẳng thắn của cô.
“Biết là thăm dò còn nói thật?”
Nhiếp Nhiên nhún vai: “Hết cách rồi, muốn có được sự tin tưởng của anh, thế nào tôi cũng phải bỏ ra chút gì đó mới được.”
Mạc Thừa cười: “Tin tức gì?”
“Chắc tuần sau bọn họ sẽ ra tay, ba đơn vị cùng xuất trận.”
Mạc Thừa phì cười: “Họ coi trọng Trì Tranh
Bắc thế à?”