Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2369
CỬU MIÊU KHÔNG ĐÁNG NHẮC TỚI
Nhiếp Nhiên không về ngay mà tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống. Câu nói kia của Uông Tư Minh khiến cô hơi lo lắng. Cô vẫn luôn biết Uông Tư Minh rất thông minh, nhưng không ngờ tâm tư của anh ta lại tinh tế như vậy.
Tuy lừa được anh ta, nhưng cô biết nếu anh ta nghĩ kỹ thì sẽ đoán ra được.
Lần đầu tiên Nhiếp Nhiên cảm thấy cô đã coi thường anh ta.
Nếu anh ta đoán trúng, vậy Cửu Miêu thì sao? Cửu Miêu sẽ đoán trúng chứ?
Mặc dù Dịch Sùng Chiêu từng nói dù cô ta biết nhưng không có chứng cứ sẽ không làm được gì. Nhưng tính cô cẩn thận, tất nhiên là muốn đánh gục kẻ địch trong im lặng chứ không phải để kẻ địch nắm được thóp.
Bây giờ cô đã thấy hơi hối hận.
Nghĩ đi nghĩ lại, Nhiếp Nhiên quyết định sáng mai sẽ đi nói rõ với Dịch Sùng Chiêu.
Trưa hôm sau, cô đi tìm anh, lần này lại trùng hợp gặp Lư Lỗi đến nộp báo cáo. Có vết xe đổ lần trước, anh ta thấy Nhiếp
Nhiên như nhìn thấy ôn dịch, quay đầu chạy ngay, sợ cô lại bắt chuyện với mình.
Có lẽ tối hôm qua anh ta đã viết rất khổ sở.
Nhiếp Nhiên không có tâm trạng đâu mà quan tâm, bởi vì bây giờ cô có chuyện quan trọng hơn phải làm.
Cốc cốc cốc…
“Mời vào.”
Nhiếp Nhiên vội vàng đẩy cửa ra.
“Sao em lại đến đây?” Nhìn thấy Nhiếp
Nhiên, anh để bút xuống: “Chẳng lẽ là muốn tiếp tục chuyện tối hôm qua à?”
Nhiếp Nhiên không có hứng đùa với anh, nói thẳng: “Em có việc tìm anh.”
“Ngồi xuống rồi nói. Chuyện gì thế?”
“Tối hôm qua Uông Tự Minh tìm em nói chuyện, anh ta nghi ngờ em và anh quen nhau từ trước, mặc dù em lừa được anh ta nhưng em đang nghĩ nếu anh ta đoán ra được, liệu Cửu Miêu có đoán ra không?”
Anh cau mày: “Tối hôm qua em ở cùng anh đến đêm khuya, sau đó lại nói chuyện với cậu ta à? Xem ra sau này anh không thể để em đi sớm vậy được.”
Nhiếp Nhiên bị anh đánh bại: “Bây giờ trọng điểm không phải cái này, là Cửu
Miêu!”
Cô thật sự muốn đấm cho anh một phát.
Dịch Sùng Chiêu ho nhẹ mấy tiếng: “Anh nói rồi, em không cần quá để ý đến Cửu
Miêu.”
Không cần quá để ý?
Sao có thể không để ý được!
Cô ta là gian tế, là gian tế do Trì Tranh Bắc phái tới ăn cắp tin tức!
Mọi hành động của Quân khu 9 đều được chuyển cho Trì Tranh Bắc.
Ban đầu là do cô vạch ra kế hoạch này, cô có trách nhiệm và nghĩa vụ khống chế Cửu
Miêu, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn…
Cô khó mà thoái thác được!
Nhiếp Nhiên hỏi: “Mọi người định làm gì?”
Dịch Sùng Chiêu gõ nhẹ lên bàn, không vội trả lời: “Ngày mai người của đội thủy quân lục chiến sẽ đi.”
Có nghĩa là bọn họ sắp bắt đầu xử lý biên giới rồi?!
“Nếu anh đã có dự định, vậy em không quấy rầy anh nữa.”
Nhiếp Nhiên đứng dậy định đi, đáng tiếc bị
Dịch Sùng Chiêu giữ lấy.
“Anh làm gì vậy?” Cô kinh ngạc.
Anh vòng tay qua eo cô, mặt dày hỏi: “Em không định bồi thường cho anh chuyện tối hôm qua à?”
“Ban ngày ban mặt anh muốn bồi thường cái gì, cẩn thận giống tối qua.” Nhiếp Nhiên giãy ra nhưng không được.
Dịch Sùng Chiêu không thèm sợ: “Vu Thừa
Chinh bị anh đuổi đi lau súng rồi, chưa đến buổi chiều chắc là sẽ không về được đâu.”
Lau súng?
Một đội phó đi lau súng?
“Anh… ưm!”
Nhiếp Nhiên còn chưa nói hết nửa câu sau đã bị Dịch Sùng Chiêu chặn miệng.