Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2353
BIẾT NGAY HAI NGƯỜI CÓ GÌ MÀ!
Nhiếp Nhiên theo đội ngũ trở lại căn cứ, lúc lãnh đạo nói giải tán, Hà Giai
Ngọc đã lao đến chỗ cô ngay. Giống như Nhiếp Nhiên sẽ biến mất trong nháy måt vậy.
May mà Nhiếp Nhiên biết mình ở trong đơn vị không có bất cứ nguy hiểm nào nên không động thủ, mặc cho cô ta ôm mình.
“Chị Nhiên, vừa rồi là thật hả?” Hà Giai
Ngọc vội hỏi.
Nhiếp Nhiên thấy ánh mắt hóng chuyện của đám người xung quanh, dửng dưng trả lời: “Giả, đều là ảo giác đấy.”
Nói xong cô kéo cái tay của Hà Giai Ngọc xuống.
“Chém gió! Hai con mắt của em đều thấy chị hôn lên môi đội trưởng!” Hà Giai Ngọc dùng hai ngón tay chỉ vào mắt mình.
Nhiếp Nhiên cạn lời: “Vậy cô còn hỏi cái gì?”
Hà Giai Ngọc vẫn không bỏ qua cho cô:
“Chị và đội trưởng của chị đang yêu nhau thật à?”
Nhiếp Nhiên hỏi ngược lại: “Làm sao, không thể yêu à?”
“Có thể.” Hà Giai Ngọc yếu ớt trả lời:
“Nhưng sao chị lại biết yêu được, chuyện này ngoài sức tưởng tượng!”
Ở trong lòng cô ta, Nhiếp Nhiên có năng lực cực đỉnh, căn bản không có người đàn ông nào xứng với cô!
Hơn nữa… cô ta không tưởng tượng nổi cô gái dũng mãnh như đàn ông lúc yêu sẽ như thế nào.
“Em có cảm giác thế giới này quá huyền ảo.” Hà Giai Ngọc cảm thán.
Nhiếp Nhiên thấy cô ta sắp ngất đến nơi thì buồn cười: “Có gì mà không tưởng tượng nổi, tôi nhớ tôi từng nói muốn tìm nam binh Quân khu 9 làm bạn trai mà.”
Khi đó ở trên đảo cô đã nói như vậy, bây giờ cũng coi như hoàn thành “nguyện vọng” ban đầu của mình rồi.
Hà Giai Ngọc cau mày: “Nói rồi, nhưng mà… nhưng mà chị thế này… quá…”
Thế này đúng là quá nhanh rồi!
Nhưng cũng rất phù hợp với tính của
Nhiếp Nhiên.
Hà Giải Ngọc thấy sốc quá, sao chị Nhiên lại có bạn trai chứ?
Thật khó chịu!
Hà Giai Ngọc dùng chân nghiền cây cỏ dưới đất, Triệu Thiển Mạch và Manh
Nhiễm Nhi nhảy lên: “Được lắm, hóa ra cô đã sớm có dự tính rồi!”
Lúc đó bọn họ còn chưa vào Quân khu 9, đương nhiên không biết câu Nhiếp Nhiên nói lúc từ chối đội thủy quân lục chiến ở trên đảo.
“Chẳng trách tối đầu tiên đội trưởng Dịch ăn cơm với chúng ta, cô đã nhìn chằm chằm người ta. Nói đi! Có phải từ đêm hôm đó cô đã nghĩ xem tán đội trưởng Dịch kiểu gì rồi không?” Triệu Thiển Mạch đi tới trước mặt cô, ra vẻ như đã biết tỏng.
Còn không đợi Nhiếp Nhiên mở miệng,
Manh Nhiễm Nhi đã vô trán nói: “Tôi nhớ ra rồi, mỗi lần đội trưởng Dịch phạt Nhiếp
Nhiên, cô ấy đều cam tâm tình nguyện!”
Cô ta vốn còn thấy lạ sao Nhiếp Nhiên lại nghe lời đội trưởng Dịch như vậy, lần nào bị phạt cũng nhận. Phải biết lúc Nhiếp
Nhiên đánh Tô Bách, phách lối đến nỗi không thèm để ý đến Lý Vọng, sau đó còn nhận lấy quyền chỉ huy nhiệm vụ, ngay cả
Lý Tông Dũng cũng không thể làm gì.
Một người phách lối không ai bì nổi như cô sao có thể dễ dàng để đội trưởng Dịch kiếm chuyện hết lần này đến lần khác chứ? Chỉ trừ một khả năng là cô thích anh!
Đám người Quân khu 9 bừng tỉnh.
Lý Vọng đẩy mấy nam binh xung quanh ra, đi tới trước mặt cô, oán hận hỏi: “Con nhóc này giấu kín đấy! Cô nói đi, cô và đội trưởng Dịch của chúng ta yêu nhau từ khi nào? Có phải từ lúc huấn luyện thêm, hai người đã… thấy vừa mắt nhau không?”
“Đúng vậy.” Nhiếp Nhiên gật đầu.
Nhưng Lý Vọng lại giận đến run lên, chỉ có nói lắp bắp: “Cô… cô… cô… cô cô cô…”
Lục Nguyệt khoanh hai tay trước ngực như đã sớm nhìn thấu: “Xem đi, tôi đã nói bọn họ có gì mà, quả nhiên không sai!”
“Đúng thế! Nếu hai người yêu nhau lúc huấn luyện, tại sao cô còn nói huấn luyện
Nguồn : we btruy en onlin e.com
với tôi? Cô không thành thật!”
Nhiếp Nhiên nhún vai: “Tôi không thành thật chỗ nào, nếu như anh ấy không huấn luyện tôi, sao thể lực của tôi tiến bộ được?
Hoặc là cô có thể cùng đi huấn luyện.”
Triệu Thiển Mạch hừ một tiếng: “Thôi đi!
Tôi không thèm bị hai người ép ăn cẩu lương lần nữa đâu!”