Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2296
SẼ KHÔNG NƯƠNG TAY? CHƯA CHẮC!
“Hai người nói xong chưa?” Sắc mặt Dịch Sùng Chiều càng lúc càng khó coi, cuối cùng không nhịn được trầm giọng hỏi.
Nhiếp Nhiên gật đầu: “Xong rồi.”
Anh tựa lưng vào ghế, ra lệnh cho cả hai:
“Đi chạy năm vòng sân huấn luyện.”
“Tại sao?”
Lần này Nhiếp Nhiên còn chưa kịp hỏi, Lý Vọng đã lên tiếng trước.
Vẻ mặt anh lạnh nhạt, nghiêm túc nói: “Hai người không tuân thủ kỷ luật quân đội,
một người khiêu khích ngay trước mặt mọi người, một người gây chuyện sau lưng, ảnh hưởng đến đoàn kết, bây giờ phạt hai người chạy năm vòng.” Nói xong, anh thấy hai người vẫn đứng im, lại hỏi: “Còn không đi? Muốn phạt thêm à?”
Lý Vọng vội vàng đứng nghiêm: “Rõ!”
Nhiếp Nhiên cũng bất đắc dĩ đáp một tiếng:
“Rõ.”
Xong xuôi hai người đi ra sân huấn luyện chạy phạt.
Đối với người Quân khu 9, năm vòng không tính là nhiều, khoảng mười lăm phút Lý Vọng đã chạy xong rồi, Nhiếp
Nhiên thì chậm hơn anh ta ba mươi giây.
Vừa nhìn thấy Nhiếp Nhiên đến bên cạnh mình, Lý Vọng đã tức giận chỉ muốn đấm cho cô một phát: “Tôi… thật là phục cô, vì có thể giết tám trăm tên địch lại khiến mình bị tổn hại một nghìn, có cần ác như vậy không hả!”
Nhiếp Nhiên thở hổn hển: “Là anh bảo tôi đi cãi nhau, cũng là anh không cho tôi động thủ.”
Lý Vọng trợn mắt, không thể tin nổi: “Cô còn muốn động thủ với anh ta à? Bà cô của tôi ơi, cô kiềm chế chút được không! Đội trưởng Vu thấy anh ta còn khách sáo mà cô còn muốn động thủ với anh ta, có phải muốn bị ăn đòn không?”
Đến bây giờ anh ta mới thấy nếu không có
Tiểu đoàn trưởng Lý thì cô chẳng vào nổi
Quân khu 9 được.
Làm gì có ai ngang bướng thế này?
Đúng là đồ trẻ trâu!
Anh ta càng nhìn Nhiếp Nhiên càng cảm thấy cô quá khó quản, cứ nghĩ đến thái độ của cô với đội trưởng Dịch lúc nãy là anh ta lại sợ: “Vả lại cô mới nói mấy câu đã bị phạt năm vòng, nếu động thủ, không biết tôi sẽ bị cô liên lụy ra sao nữa.”
“Anh là đồ nhát gan.”
Lý Vọng nghẹn họng, bực bội muốn chết:
“Con nhỏ này, tôi cứu cô cô còn nói tôi, có lương tâm không hả?”
“Không có.”
Lý Vọng uất ức, sau mấy giây mới tốt bụng nhắc nhở cô: “Tôi khuyên cô đừng có làm bậy, anh ta sẽ không nương tay với cô đâu.”
Sẽ không nương tay với cô?
Ha ha, cái này thì chưa chắc.
Nhiếp Nhiên khẽ cười nhưng không nói gì, chỉ đi về phía phòng ăn, vừa mới đến cửa đã thấy Dịch Sùng Chiêu đứng đó, hình như là đang đợi bọn họ.
Anh chưa kịp tiến lên thì đã thấy đội trưởng Vụ vội vàng đi từ xa đến, thấp giọng nói: “Đội trưởng Dịch, Tiểu đoàn trưởng tìm anh.”
Dịch Sùng Chiều cau mày, im lặng một lát mới quay sang nhìn hai người bọn họ: “Về
ăn cơm đi, lần sau còn như vậy thì chạy mười vòng.”
“Rõ!”
“Rõ.”
Hai người trả lời xong, Dịch Sùng Chiêu quay đi, bước nhanh về phía phòng làm việc của Tiểu đoàn trưởng.
Đội trưởng Vu nhìn bọn họ rồi cũng lập tức đi theo.
Hai đội trưởng vừa đi, bầu không khí lập tức thoải mái hơn hẳn, Cố Vinh An phá lên cười: “Ha ha ha, tôi đã nói cậu không thể đấu với cô ấy mà, nhìn kết cục đi, thật là thảm.”
Lý Vọng không có tâm trạng bật lại anh ta,
Nhiếp Nhiên thì lườm Cố Vinh An một cái:
“Cẩn thận lần sau tôi sẽ kéo anh theo.”
Ai đó dừng ngay công kích, không dám nói nữa.
Chuyện Nhiếp Nhiên liên tiếp bị Dịch Sùng
Chiêu trừng phạt cứ một đồn mười, mười đồn trăm truyền đi khắp đơn vị. Bọn họ đều cảm thấy Nhiếp Nhiên thật gan dạ, dám chống đối với anh. Nhưng tin tức này cũng không có gì đặc biệt cả, tính cô vốn thế, ầm ĩ một hai ngày rồi cũng bình yên lại, thay vào đó là một tin tức khiến người ta bất ngờ nhưng cũng trong dự liệu của mọi người.
Đội trưởng Dịch chính thức trở về đội ngũ trở thành đội trưởng của Quân khu 9, đội trưởng Vu Thừa Chinh thì xuống làm đội phó. Đ
Cả Quân khu 9 đều chấn động.
Bởi vì Nhiếp Nhiên vừa mới đắc tội với
Dịch Sùng Chiều xong, anh đã lên làm đội trưởng, ngộ nhỡ làm khó cô thì sao?
Ai cũng đồng tình nhìn cô.
Những ánh mắt chia buồn kia khiến Nhiếp
Nhiên thấy cạn lời, đến nỗi sau đó nhìn thấy Dịch Sùng Chiêu cũng cau có với anh.