Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2149
LẦN TẬP KÍCH NÀY THẦY NHẤT ĐỊNH SẼ THUA
Hai tiếng sau, Lý Vọng và mấy binh lính Quân khu 9 cùng lập ra phương thức tác chiến mới nhưng Nhiếp Nhiên hoàn toàn không có hứng.
Bây giờ vị trí và tình cảnh của cô rất khó xử.
Chưa hiểu rõ tình hình thì cô không thể tùy tiện ra tay, nếu không rất có thể sẽ bại lộ thân phận của anh.
Không gọi được điện thoại cho Tiểu đoàn trưởng nên cô chẳng khác gì người cụt tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả xảy ra chứ không có cách nào ngăn cản hoặc là thay đổi.
Cô cảm thấy tình hình tệ nhất là anh bị giữ lại, đến lúc đó cùng lắm để Lý Tông Dũng bảo lãnh cho anh.
Nhiếp Nhiên nhìn đám người xung quanh lục đục chuẩn bị kế hoạch tập kích mới.
Hành động lần này có vẻ rất kỹ càng, gần như điều động tất cả mọi người, Lý Vọng còn vô cùng chú trọng mỗi mốc thời gian, dặn đi dặn lại bọn họ.
Nhiếp Nhiên vô tình liếc về phía mấy dân làng may mắn chạy trốn ở xa. Vết thương của bọn họ không quá nặng, mặc dù trên quần áo có dính vết máu nhìn đáng sợ nhưng chỉ là bị thương ngoài da, không nguy hiểm đến tính mạng.
Mấy người đó đang ngồi băng bó và chữa trị đơn giản, cách đám người Lý Vọng không xa. Nhiếp Nhiên phát hiện thỉnh thoảng bọn họ sẽ nhân lúc đám người kia chuẩn bị mà nói chuyện với nhau.
Cô nhìn kỹ khẩu hình của bọn họ, khẽ híp måt lai.
Nhưng đúng lúc này, Lý Vọng lại ra lệnh cho tất cả mọi người tập hợp. Đám người xếp thành một đội ngũ, ngăn cản tầm mắt của cô và mấy người dân kia.
Ngay cả Uông Tư Minh và Từ Minh Thao trông coi Nhiếp Nhiên cũng gia nhập đội ngũ, đến khi Lý Vọng ban bố xong tất cả nhiệm vụ, chuẩn bị chỉnh trang hành động, Uông Tư Minh mới hỏi: “Vậy Nhiếp
Nhiên thì sao?”
Lý Vọng nhìn Nhiếp Nhiện đang cúi đầu giống như ngẩn người, thu hồi tầm mắt, trả lời: “Cô ấy sẽ không tham gia lần hành động này với chúng ta.”
Nói xong, anh ta lại nhắc nhở những người khác: “Tất cả chú ý, lần này vì có nhân tố quan trọng chưa xác định ở trong đó nên phải lên 120% tinh thần, tuyệt đối không thể để dân làng xảy ra vấn đề gì, hiểu chưa?”
Uông Tư Minh và Phương Lượng nhìn
Nhiếp Nhiên, cuối cùng theo mọi người đồng loạt đáp lại: “Rõ!”
“Xuất phát!”
Cố Vinh An và Phùng Chí dẫn các tổ của mình tản ra, nhanh chóng hướng đến thôn.
Lúc Lý Vọng cũng chuẩn bị dẫn đội vào thôn thì Nhiếp Nhiên đột nhiên gọi anh ta lại: “Lý Vọng!”
Lý Vọng tưởng là cô vẫn muốn xin đi, đang định từ chối thì nghe thấy cô quả quyết nói với mình: “Tôi cá với thầy, lần tập kích này thầy nhất định sẽ thua.”
Cô ngồi ở cách đống lửa không xa, ánh sáng chớp tắt làm vẻ mặt cô cũng biến thành lạnh lẽo kỳ lạ.
Lý Vọng cau mày, hơi tức giận.
Anh ta cho là Nhiếp Nhiên không được tham gia nên tức giận nguyền rủa, nhưng lại không thể so đo với một nữ binh, cuối cùng dẫn đội rời khỏi nơi này, hướng về thôn.
Nhiếp Nhiên nhìn bóng lưng Lý Vọng, khẽ
Nguồn : we btruy en onlin e.com
lắc đầu, cảm thán quả nhiên chỉ số thông minh không đủ thì không thể nào trao đổi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ có mấy người ở lại đây, Lư Lỗi cũng nằm trong số đó.
Anh ta phải chăm sóc mấy người dân này, thuận tiện thử gửi tin tức và liên lạc với
Tiểu đoàn trưởng.
Nhân một hai phút chờ đợi, anh ta thấy
Nhiếp Nhiên ngồi ở xa một mình có vẻ cô đơn nên tốt bụng bảo cô đến cạnh đống lửa ngồi cho ấm, đáng tiếc Nhiếp Nhiên lại từ chối.
Lư Lỗi tưởng là cô vẫn giận vì bị Lý Vọng trừng phạt nên khuyên nhủ: “Cô đừng trách Lý Vọng, lời cô vừa nói thật sự hơi quá đáng, lại nguyền rủa anh ta thất bại, lần hành động này có mấy chục anh em cùng tham gia, thất bại có nghĩa là những người này đều gặp nguy hiểm, cô không nên nói thế.”
Nhiếp Nhiên nghiêm túc trả lời: “Tôi không nguyền rủa, tôi nói thật.”
Lư Lỗi thấy cô không giống nói đùa thì cảm thấy kỳ quái: “Vậy cô dựa vào đâu cho là cậu ta sẽ thất bại?”
“Anh cứ đợi là biết.”
“Tôi nói cho cô biết, cô đừng coi thường kế hoạch lần này của Lý Vọng.” Lư Lỗi bình tĩnh nói xong rồi quay về cạnh đống lửa.