Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2139
HỢP TÁC TẬP KÍCH
Chỉ riêng việc vừa rồi Cố Vinh An và
Lư Lỗi tiến vào nhà xảy ra sự cố bất ngờ mà tất cả đều án binh bất động là cô có thể đoán được sự ăn ý và hiểu nhau giữa bọn họ.
Sự ăn ý này là thứ ở nơi khác không thể có được.
Dưới tình huống bình thường, như cô chẳng hạn, mặc dù quan hệ của cô với đám
Hà Giai Ngọc cũng rất tốt, nhưng người tốt nhất, hiểu cô nhất chỉ có Lý Kiêu.
Về cơ bản thì quan hệ của mọi người đều có thân có xa.
Nhưng bọn họ thì khác, ai cũng hiểu nhau như lòng bàn tay, giống như cho dù ai phối
hợp làm việc với ai cũng vô cùng hòa hợp, không có khoảng cách.
Giống như bây giờ Lý Vọng và Lư Lỗi làm với nhau, hai người phân công ăn ý mà rõ ràng, không khác gì Lý Vọng và Phùng Chí.
Chuyện này làm cô rất bất ngờ.
Trước khi đi, Lý Vọng vẫn chưa yên tâm mà dặn dò Nhiếp Nhiên: “Nhất định phải chú ý, không được tùy tiện hành động.”
“Tôi biết rồi.” Nhiếp Nhiên trả lời.
Lý Vọng thấy đã đến giờ, lập tức cùng Lư
Lỗi đi ra ngoài.
Trong hoàn cảnh xa lạ căng thẳng này, sự yên lặng trong thời gian dài cùng với tiếng đạn thỉnh thoảng vang lên trong thôn làm người ta hoảng hốt, Triệu Thiển Mạch hỏi
Nhiếp Nhiên: “Cô nói xem bao lâu thì bọn họ quay lại?”
“Tôi không biết.” Nhiếp Nhiên lạnh nhạt trả lời.
Triệu Thiển Mạch không nói chuyện với cô nữa mà cảnh giác nhất cử nhất động bên ngoài.
Đợi khoảng năm phút, tại Nhiếp Nhiên khẽ động đậy.
Hình như cô nghe thấy có tiếng bước chân đến gần.
Đột nhiên, cô mở mắt ra.
Mà cùng lúc này, Triệu Thiển Mạch cũng quay lại, cảnh giác nhìn Nhiếp Nhiên, dùng khẩu hình nói với cô hai chữ: “Có người.”
Trong bóng đêm, hai người nhìn nhau rồi đứng lên, nhanh chóng tiến đến hai bên cổng, dán sát người vào tường.
Tiếng bước chân đến gần, bầu không khí giữa hai người càng thêm căng thẳng.
Cho đến khi…
“Két”, cửa gỗ bị mở ra.
Nhiếp Nhiên và Triệu Thiển Mạch đồng thời di chuyển, trốn ra sau cửa.
Hai gã bên ngoài chậm rãi đi vào, đứng ở cổng thấy bên trong đổ nát vắng lặng không có ai.
“Hình như không có ai.” Tên vào trước nói với gã phía sau.
Tên kia lấy làm lạ nói: “Nhưng vừa nãy chạy nhiều vòng như vậy mà không thấy ai, bên kia là sông, trừ trong này ra, bọn chúng không còn nơi nào để trốn cả, cứ tìm kỹ xem.”
Tên kia thấy có lý, lại đi vào.
Hai gã vừa vào, cổng đã đóng sầm lại, cả hai giật mình quay phắt qua, còn chưa kịp giơ súng lên đã bị hai bóng đen nhào tới.
Nhiếp Nhiên lao vào gã cao gầy, dễ dàng chế ngự hắn rồi siết chặt cổ, đâm mạnh con dao vào tim hắn, dao đâm lút đến tận cán.
Gã kia vùng vẫy mấy cái, co quắp rồi ngã xuống chết.
Triệu Thiển Mạch thì xui xẻo hơn, người cô ta phải chế ngự là một gã to con, vì vậy không xử lý được ngay, thậm chí còn bị hắn quăng ra ngoài, cầm súng lên chĩa vào.
Đoàng! Tiếng súng vang lên.