Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 2057
NÓI NHIỀU NHƯ VẬY THỰC RA LÀ VÌ CÔ
Lý Tông Dũng thấy anh không trả lời, biết anh ngầm thừa nhận rồi.
Thằng nhóc đáng chết này!
Ông tận tình khuyên nhủ: “Bây giờ cháu và nó đều đang ở thời khắc quan trọng, cháu đừng vì nhất thời mềm lòng mà lôi nó vào, như vậy là hại nó! Bây giờ nó vừa mới vào
Quân khu 9, bắt đầu huấn luyện, cần học tập rất nhiều, hơn nữa với năng lực của nó thì cả cháu và chú đều biết nó không thể nào đi theo bước chân của cháu, sớm muộn gì nó cũng sẽ tung hoành một phương.”
Chuyện đầu tiên ông làm khi tới đây là kiểm tra thành tích huấn luyện của Nhiếp
Nhiên, tuy không phải xuất sắc nhất nhưng cũng coi là khá, đủ sức để vào Quân khu 9.
Ai ngờ cuối cùng lại xảy ra chuyện này.
Không nói đến chuyện thành tích huấn luyện có đạt tiêu chuẩn hay không, một khi bị phát hiện thì không thể một câu xin lỗi hoặc lý do gì đó là bỏ qua được.
Chắc chắn cô sẽ bị đá ra, thậm chí còn bị nghi ngờ thân phận.
“Cuộc sống của nó vừa mới bắt đầu, hiểu không?!”
Hoắc Hoành im lặng.
“Nhưng mà…”
Hoắc Hoành vẫn muốn nói thay Nhiếp
Nhiên.
Cho dù tiền đồ xán lạn thế nào mà Lý Tông
Dũng không cho qua chuyện này thì cũng sẽ trở nên tăm tối.
Chỉ tiếc anh còn chưa kịp nói xong, Lý
Tông Dũng đã lạnh lùng quát: “Không có nhưng nhị gì cả, cháu không cần quan tâm đến chuyện này nữa, tập trung làm việc của mình đi. Đúng rồi, bây giờ bên đó thế nào?”
“Tạm thời chưa có chuyện gì, nhưng cả Trì
Tranh Bắc và Mạc Thừa đều muốn lô hàng này, có thể thấy bọn chúng đang thiếu nhiều vũ khí đạn dược, cháu cảm thấy đây là một thời cơ.” Hoắc Hoành nghiêm túc nói hết những gì mình biết và cách nhìn của mình cho Lý Tông Dũng.
Lý Tông Dũng vội hỏi: “Cháu định làm thế nào?”
Hoắc Hoành nhìn màn đêm yên tĩnh bên ngoài xe: “Cháu đang nghĩ liệu có thể lợi dụng lô hàng này làm mồi nhử tóm gọn cả ba bên không.”
“Tóm gọn? Cháu nắm chắc chứ?”
Chuyện này liên quan việc hợp tác giữa hai nước F và Z, cũng báo hiệu thời đại đường biên giới không ai quản lý nhiều năm này có thể kết thúc.
“Chỉ có thể nói đáng để thử, bởi vì bọn chúng cần cháu gia nhập gấp thế, chứng tỏ bọn chúng đang rất cần vũ khí đạn dược, hơn nữa trước đó bọn chúng còn xảy ra nội chiến, có thể coi là thời kỳ mấu chốt nhất.”
Lý Tông Dũng cảm thấy cách này không tôi.
“Được, vậy cháu vạch ra một kế hoạch kỹ lưỡng rồi chú sẽ phối hợp với cháu.” Ông đồng ý ngay.
Hoắc Hoành nhân lúc ông đang vui, ngập ngừng hỏi: “Vậy… cô ấy… coi như xong nhé?”
Lý Tông Dũng lại tức giận: “Xong? Được lắm, hóa ra cháu nói với chú nhiều như vậy là vì nó đúng không!”
“Nhóc con! Cháu còn nói một câu nữa thì cứ đợi xem chú xử lý nó thế nào!”
Hoắc Hoành cũng bất lực: “Chú…”
Lý Tông Dũng không muốn nghe nữa:
“Được rồi! Không nói chuyện của nó nữa!
Chú sẽ xem rồi xử lý!”
“Đừng làm khó cô ấy…”
Cuối cùng Hoắc Hoành vẫn chưa từ bỏ ý định nói giúp cô một cấu, kết quả bị Lý
Tông Dũng tức giận mắng: “Vẫn nói nữa?
Có phải cháu thấy chú không nỡ thật đúng không?” 66