Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1947
CHUYỆN BẤT NGỜ
Thời gian huấn luyện buổi tối tiếp theo, An Viễn Đạo càng nghiêm khắc hơn, thậm chí có lúc vì phải lên lớp mà anh ta còn bảo Quý Chính Hổ hoặc là người khác đến huấn luyện Nhiếp Nhiên thay mình.
Có thể nói là đêm nào cô cũng không cô đơn.
Việc huấn luyện gấp đôi khiến cô tiến bộ lên nhiều.
Không có Cửu Miêu ở bên cạnh, cô không cần phải kiêng dè gì hết.
“Với thành tích bây giờ của cô thì thi thố không vấn đề gì nữa rồi.” An Viễn Đạo vui mừng: “Đợi lúc sát hạch, cô chắc chắn qua được.”
“Sao rồi, cô ổn chứ?” An Viễn Đạo thấy cô tựa vào thân cây không nói gì bèn hỏi thăm.
“Không sao.” Nhiếp Nhiên cố gắng đứng thẳng lên, đi ra ngoài sân huấn luyện.
Đêm càng lúc càng sâu, cả đơn vị đã chìm vào sự tĩnh lặng.
“Cô về tắm rửa nghỉ ngơi đi, ngày mai tiếp tục huấn luyện.” Đi tới cổng ký túc xá, An
Viễn Đạo dặn dò Nhiếp Nhiên: “Nhớ phải đi ngủ sớm.”
“Tôi biết rồi, thầy cũng về nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai đến lượt thầy huấn luyện rồi.” Nhiếp Nhiên nói với anh ta mấy câu rồi trở về phòng.
Trong mấy ngày tiếp theo, Nhiếp Nhiên vừa đợi sát hạch, vừa gấp rút huấn luyện.
Nhưng chưa đợi được sát hạch, cô lại đợi được lời mời của giáo sư Tô.
Chạng vạng, An Viễn Đạo vội vàng đi vào trong phòng ăn, tới chỗ Nhiếp Nhiên: “Giáo sự Tô bảo tôi đưa cô qua bên đó kiểm tra lại một lần nữa.”
Nhiếp Nhiên khó hiểu hỏi: “Không phải nói không cần đi nữa à?”
An Viễn Đạo cau mày: “Giáo sư Tô nói muốn kiểm tra một lần cuối cùng cho yên tâm.”
Nhiếp Nhiên hơi nhíu mày: “Được, vậy lúc nào thì đi?”
“Bây giờ.”
Nhiếp Nhiên càng cau mày chặt hơn: “Có cần phải gấp như vậy không? Thầy còn chưa ăn cơm, hay là ăn đã rồi hãy đi?”
An Viễn Đạo lắc đầu từ chối: “Tôi không đói, cô ăn xong rồi chúng ta đi luôn, đi sớm về sớm, như vậy còn có thể huấn luyện một lúc nữa.”
Cô để đũa xuống, theo anh ta bước nhanh ra khỏi phòng ăn.
Trên đường đi vẻ mặt An Viễn Đạo rất bình tĩnh, nhưng Nhiếp Nhiên lại mơ hồ cảm thấy anh ta hơi lo lắng.
Đến lúc tới nơi, giáo sư Tô kiểm tra cho cô một lần. Nhưng kết quả rất tốt, thế là An
Viễn Đạo lại đưa cô về.
Nhìn qua thì như anh ta đưa cô đi kiểm tra thật. Nhưng Nhiếp Nhiên nhạy cảm cứ cảm thấy sẽ có chuyện gì đó.
Quả nhiên, trên đường núi trở về đơn vị, một chiếc xe Van bất ngờ chạy như bay từ phía trước tới, đèn xe chiếu thẳng vào mắt
An Viễn Đạo và Nhiếp Nhiên làm anh ta vội đạp chân phanh.
Kít!
Nhiếp Nhiên có chuẩn bị, bám vào chốt cửa nên không bị như lần trước.