Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân - Chương 1841
ÂM THẦM ĐIỀU TRA
Trong phòng VIP của một quán trà,
Diệp Trần và một người đàn ông đang ngồi với nhau. Hai cốc trà nóng bốc khói nghi ngút ở trên bàn. Căn phòng vô cùng yên tĩnh.
Diệp Trân uống một ngụm trà, nói với dáng vẻ nhàn nhã: “Đồ đâu?”
Người đàn ông kia đưa túi tài liệu cho Diệp
Trân, cung kính trả lời: “Bà Nhiếp, những thứ này đều là tài liệu chúng tôi tra được theo lời bà nói.”
“Lần này có phát hiện được gì mới không?”
Diệp Trận mở túi tài liệu ra xem từng bức ảnh trong đó.
Người đàn ông nghiêm túc trả lời: “Tôi tra được lúc ở đội tân binh Nhiếp Nhiên đã thực hiện hai lần nhiệm vụ nằm vùng và đều hoàn thành xuất sắc…”
Diệp Trân chưa nghe hắn nói xong đã ném ảnh xuống: “Lần trước tôi đã nghe anh nói những lời này rồi, chuyện bây giờ tôi muốn nghe là chuyện liên quan tới tờ báo kia, lần trước anh nói với tôi là lúc Nhiếp Nhiên làm nhiệm vụ nằm vùng có quan hệ rất thân thiết với một người đàn ông, thậm chí còn bị đăng lên báo, bây giờ tôi muốn nghe về người đàn ông đó cùng với sự phát triển giữa bọn họ.”
Người đàn ông giật thót một cái, nhỏ giọng nói: “Vâng, vậy thì… tiếp theo tôi sẽ nói chuyện liên quan đến người đàn ông kia.
Người đàn ông trong ảnh là Nhị thiếu của
Hoắc Thị nổi tiếng ở thành phố A, thân phận của anh ta cũng rất nguy hiểm, bây giờ anh ta đã hoàn toàn nắm quyền rồi, qua điều tra của tôi thì phát hiện Nhiếp
Nhiên và Nhị thiếu nhà họ Hoắc này có quan hệ vô cùng phức tạp.”
Vừa nghe thấy ba chữ “có quan hệ”, Diệp
Trân lập tức ngồi thẳng lên, ánh mắt cũng sắc bén hơn: “Quan hệ thế nào
Người đàn ông kia vội vàng nói: “Ban đầu cô Nhiếp kết thúc nhiệm vụ, theo lý mà nói sẽ lập tức được gọi về, nhưng cô ấy mãi không về mà ở bên ngoài một khoảng thời gian rất dài, hơn nữa còn tự ý tiến vào
Hoắc Thị trở thành thư ký của Hoắc Thị, trong thời gian đó cùng đi công tác với Nhị thiếu nhà họ Hoắc, vậy nên mới nổ ra scandal, lên trang nhất.”
Diệp Trận cười lạnh: “Ý cậu là Nhiếp Nhiên không trở về đơn vị theo yêu cầu mà còn tiến vào Hoắc thị?” (2
Người đàn ông gật đầu: “Không chỉ thế, sau đó đơn vị còn chủ động liên lạc vô số lần, thậm chí có một dạo cô ấy còn cắt liên lạc, không nghe lệnh của đơn vị nữa.”
“Nghĩa là nó từng phản bội đơn vị?”
Nói đến hai chữ “phản bội”, đáy mắt Diệp
Trân lập tức lóe lên ánh sáng mãnh liệt.
Người đàn ông uyển chuyển nói: “Tôi không chắc chắn lắm, nhưng cô ấy chủ động cắt đứt liên lạc là sự thật, không tuân theo lệnh cũng là thật, tự ý tiến vào Hoắc
Thị làm việc cũng là chuyện ván đã đóng thuyền.”
Diệp Trận cười u ám: “Không sao, có những thứ này đã đủ rồi.”
Đừng nói là ba, cho dù là một cái thôi cũng đã đủ khiến con nhóc đó không thể trở mình rồi!
Người đàn ông cúi đầu uống trà, không nói thêm gì nữa.
Diệp Trân lấy lại tinh thần, vui vẻ nói: “Lần này anh làm tốt lắm, anh yên tâm, tôi nhất định sẽ nói với lão Nhiếp mấy câu.”
Người đàn ông cười nịnh bợ: “Vậy thì cảm ơn bà Nhiếp nhiều! Sau này bà Nhiếp có gì cần tôi giúp, tôi nhất định sẽ giúp, chắc chắn không chối từ.”
“Thế thì tôi dùng trà thay rượu cảm ơn Đại đội trưởng.”
Hóa ra hắn chính là Đại đội trưởng của đội tân binh. Bởi vì chỉ có hắn mới có thể tìm được tất cả tin tức cơ mật trong đơn vị, nên
Diệp Trân mới tìm hắn giúp. Ai ngờ lại tra được một số bí mật không thể để cho ai biết thật.
Đại đội trưởng vội nâng tách trà lên:
“Không dám, không dám…”
Xong việc, hắn nhanh chóng rời đi.
Nhìn đống ảnh và tài liệu trên bàn, trong ảnh là gương mặt đã cải trang, nhưng cho dù đã cải trang như thế nào, Diệp Trần vẫn có thể mơ hồ nhìn ra bóng dáng Nhiếp
Nhiên.
Nhất là đôi mắt lạnh lùng, trong veo và gian xảo kia.
Bà ta hận không thể khoét nó ra.
“Ting ting ting…” Nhạc tin nhắn khiến bà ta hoàn hồn lại.
Diệp Trận mở điện thoại ra, thấy bên trong có một bức ảnh, là ảnh chụp góc nghiêng của Nhiếp Nhiên ở sân bay thành phố A.
Quả nhiên con nhóc đó vẫn đến thành phố
A!
Ngày đó bà ta tìm người điều tra chuyến bay của Nhiếp Nhiên nhưng không tìm được tên Nhiếp Nhiên trong danh sách hành khách.
Bà ta liền phái người đi điều tra xem có ai hủy bỏ chuyến bay hôm đó không. Cuối cùng đúng như dự đoán, tra được tên
Nhiếp Nhiên, hơn nữa điểm đến của chuyến bay này là… thành phố A.
Lại là thành phố A.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ khiến Diệp
Trân cảm thấy có vấn đề, nên bà ta phái người đi điều tra vé tàu, nhưng điểm đến
không phải là thành phố A, cũng không phải là đơn vị, mà là tỉnh bên.
Bà ta càng cảm thấy kỳ lạ hơn